MÙA HÈ - Trang 144

“Ông không có quyền nói chuyện với tôi. Tôi thích làm bất cứ điều gì tôi

thấy vui.”

“Phải. Em nghĩ em sẽ làm gì?”

“Tôi đâu cần phải trả lời ông về việc đó hay bất cứ việc gì khác.”

Ông liếc sang chỗ khác, và đứng nhìn một cách tò mò căn phòng đang

được chiếu sáng. Trên bàn có lọ đất nung cắm hoa cúc tím và những chiếc
lá thích. Trên cái kệ tựa vào tường có một cây đèn cầy dựng đứng, một ấm
nước, một chồng tách và đĩa. Có mấy cái ghế vải để xung quanh bàn.

“Vậy đây là nơi các người gặp nhau hả?” - ông hỏi.

Giọng ông ta êm ả, có kiềm chế, và sự thật làm đảo lộn nàng. Nàng đã

nói năng với ông ta một cách dữ tợn hết lần này đến lần khác, nhưng việc
bình tĩnh chấp nhận những sự việc của ông làm cho sự hung dữ rời khỏi
nàng mà không cần dùng đến một loại vũ khí nào.

“Nghe này Charity, em luôn nói là tôi không có quyền hạn gì với em. Có

hai cách nhìn sự việc, nhưng tôi sẽ không bàn luận về nó. Em biết là tôi
nuôi dạy em tốt như thế nào theo khả năng tôi. Công bằng mà nói, em luôn
luôn phải chấp nhận một lần, chỉ có “nửa tiếng đồng hồ” tồi tệ. Thật không
công bằng trong việc cân bằng nửa tiếng ấy với phần đời còn lại, và em biết
điều đó mà. Nếu em không biết thì em sẽ không đến sống chung dưới một
mái nhà cùng tôi. Với tôi, sự thật của những gì em làm đã cho tôi một loại
quyền hành nào đó, cái quyền giữ em tránh sự phiền toái. Tôi sẽ không đòi
hỏi em cân nhắc bất cứ điều gì khác.”

Nàng lắng nghe trong im lặng, rồi nàng cười khẩy. “Tốt hơn là nên chờ

cho tới khi tôi gặp phiền toái.” Ông Royall ngừng lại một lúc như thể đo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.