MÙA HÈ - Trang 170

Nàng trừng mắt nhìn ngài: “Con không biết ngài nghĩ gì. Con muốn về

với mẹ của con.”

Ngài Miles đang nhìn nàng một cách dò xét. Nàng thấy một sự thay dổi

trong cách diễn đạt của ngài, và máu nóng phừng phừng lên trán: “Con chỉ
muốn về với mẹ của con!” - nàng lặp lại.

Ngài đặt bàn tay mình trên cánh tay nàng: “Ôi, con bé bỏng của ta, mẹ

con đang hấp hối. Liff Hyatt xuống để rước ta lên. Vào xe và đi với chúng
tôi.”

Ngài giúp nàng lên xe và ngồi bên cạnh, Liff Hyatt leo lên phía sau, và

họ chạy về hướng Hamblin. Lúc đầu Charity chưa nắm bắt được những gì
ngài Miles nói nhưng khi đầu nàng hết nhức nàng bắt đầu hiểu. Nàng biết
miền Núi hiếm khi giao thiệp với vùng thung lũng, nàng đã thường nghe
người ta nói không ai lên trên đó ngoại trừ mục sư, khi có ai đó đang hấp
hối. Và bây giờ là mẹ nàng đang hấp hối. Như vậy nàng sẽ cô đơn miền
Núi hay bất cứ nơi nào khác trong thế giới này. Ý nghĩ chia ly không thể
nào tránh khỏi là tất cả những gì nàng cảm thấy trong khoảnh khắc, rồi
nàng bắt đầu lấy làm lạ tại sao ngài Miles đảm trách thi hành chuyện vặt
vãnh này. Ngài không có vẻ giống như loại người cần phải lên miền Núi.
Nhưng ở đây ngài ngồi bên cạnh nàng, điều khiển con ngựa với một bàn
tay rắn chắc và cúi nhìn nàng với cái nhìn tử tế dưới cặp mắt kính, như thể
không có gì bất bình thường trong việc họ đi chung với nhau trong những
trường hợp như thế này.

Trong một lúc nàng thấy không thể nói gì, và ngài dường như hiểu điều

này nên cũng không hỏi nàng câu nào. Nhưng rồi nước mắt nàng trào dâng
và tuôn rơi trên đôi má hốc hác của mình, ắt hẳn ngài Miles cũng thấy nên
đặt bàn tay mình vào đôi tay nàng và nhỏ nhẹ nói: “Sao con không nói với
ta con gặp rắc rối gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.