MÙA HÈ - Trang 172

lương trà từng chùm ánh lên màu đỏ đậm, nhưng không có nhiều cây thông
mọc bên rìa núi đá gra nít. Gió đang thổi dữ dội qua sườn núi trảng, con
ngựa đối mặt với gió cúi đầu cô” bám vào sườn núi, chiếc xe ngựa lắc lư
làm cho Charity phải bấu vào khung xe.

Ngài Miles không nói gì, dường như ngài hiểu nàng muốn ở một mình.

Sau một lúc, con đường họ đang theo có ngã rẽ và ngài ghì cương ngựa vì
chưa biết phải đi con đường nào. Liff Hyatt nghểnh đầu từ phía sau, và hét
to trong gió: “Bên trái!” và họ quẹo vào rừng thông rụng lá rồi bắt đầu chạy
xuống bên kia sườn Núi.

Ở đằng xa chừng một vài dặm, có mây căn nhà thâp nằm trên cánh đồng

đầy đá, chen mình trong những tảng đá lớn như thể tự ôm mình vào chúng
để tránh gió. Chúng khó có thể coi là nhà ở. Chúng được cất lên bằng
những khúc gỗ và những tấm ván thô ráp với những ống khói bằng thiếc
gắn thò ra trên mái. Mặt trời đang lặn, và hoàng hôn dành sẵn cho thế giới
bên dưới, nhưng những tia sáng vàng vọt vẫn còn đọng lại bên sườn đồi cô
đơn và những căn nhà ẩn mình trong đá. Giây lát sau trời tối dần và khung
cảnh chìm trong bóng tối mùa thu.

“Đằng kia!” - Liff la lên, đưa cánh tay dài ngoằng của nó qua vai ngài

Miles. Vị mục sư quay sang trái, băng ngang qua một mảnh đất đầy cỏ chi
chít và cây tầm ma, rồi dừng lại trước những căn nhà bị hư hại gần hết. Một
ống khói cong thò ra từ một cửa sổ, và những miếng cửa kiếng bể được dán
chằng chịt bằng những mảnh giấy.

So sánh với một nơi ở như vậy thì căn nhà nâu dưới đầm lầy được coi là

“nhà” một cách đúng nghĩa hơn.

Khi chiếc xe độc mã chạy tới, hai ba con chó lai phóng ra và sủa ầm

vang, một người đàn ông thò đầu ra cửa sổ nhìn. Trong tranh tối tranh sáng,
Charity thấy gương mặt của ông ta toát lên vẻ u mê đần độn giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.