MÙA HÈ - Trang 199

nàng đang xao xuyến về ông. Thận trọng, không một tiếng động, nàng để
đầu mình vùi sâu vào trong gối.

Khi nàng thức dậy thì căn phòng chan hòa ánh sáng, và cái nhìn đầu tiên

cho nàng biết chỉ có một mình nàng trong đó. Nàng đứng lên và thay đồ,
khi nàng cột dây áo thì cửa mở, và ông Royall bước vào. Ông có vẻ già và
mệt mỏi trong ánh sáng ban ngày, nhưng gương mặt vẫn mang nét buồn
buồn, thân thiện mà đã gây cảm giác an toàn cho nàng khi ở trên Núi.

Họ xuống lầu vào phòng ăn để dùng điểm tâm, và sau bữa ăn ông Royall

bảo nàng rằng ông có một vài công việc bảo hiểm phải làm. “Anh nghĩ khi
anh bận công việc thì em nên bước ra ngoài và tự mua sắm bất cứ thứ gì em
cần.” Ông mỉm cười và nói thêm một cách ngường ngượng: “Anh luôn
muốn em đánh bại tất cả các cô gái khác.” Ông rút trong túi hai tờ giấy bạc
hai mươi đô la, và đẩy nó ngang qua bàn cho nàng. “Nếu chưa đủ, anh sẽ
đưa thêm - anh muốn em đánh bại họ mọi thung lũng.” - ông ta lặp lại.

Nàng đỏ mặt và lắp bắp nói lời cám ơn, nhưng ông đẩy ghế ra sau và

bước thẳng ra khỏi phòng ăn. Trong sảnh, ông dừng lại một chút để nói
rằng nếu nàng thấy thích thì họ sẽ đáp chuyến xe lửa ba giờ chiều để về lại
North Dormer. Ông lấy mũ và áo khoác từ trên cái giá áo và đi ra.

Một vài phút sau, Charity cũng đi ra. Nàng ngó xem ông Royall đi hướng

nào, rồi đi hướng ngược lại và đi nhanh xuống con đường chính đến tòa
nhà gạch trên góc đại lộ Lake. Ở đó nàng nhìn lên nhìn xuống một cách cẩn
thận con đường lớn, rồi leo lên cầu thang bọc đồng đến cửa phòng bác sĩ
Merkle. Cũng cái đầu tổ quạ, cô gái da trắng lai đen ra tiếp nàng. Sau một
lúc ngồi chờ ở phòng khách có những ghế lông, nàng được triệu vào phòng
của bác sĩ Merkle. Bác sĩ tiếp nàng không chút ngạc nhiên, và dẫn nàng vào
bên trong nơi “thiêng liêng” có phủ vải nhung đỏ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.