MÙA HÈ - Trang 24

Ông hắng giọng và hỏi một cách nghiêm nghị: “Tại sao?”

“Cháu không thích đi!” - nàng nói, rồi nhún nhẩy ngang qua ông và chạy

thẳng về phòng mình. Một tuần sau ông mang về cho nàng loại hoa leo màu
đỏ thắm từ vùng Hepburn. Ông chưa bao giờ cho nàng bất cứ thứ gì trước
đó.

Một sự kiện đáng nhớ kế đến gắn liền vào cuộc đời nàng đã xảy đến hai

năm sau khi nàng mười bảy tuổi. Luật sư Royall, người ghét đi đến
Nettleton, đã được triệu tập đến đó trong sự liên quan đến một vụ án. Ông
vẫn còn trau dồi nghề nghiệp của mình mặc dầu những vụ kiện tụng hiếm
khi có North Dormer hay ở những ngôi làng nhỏ ngoại ô, có một lần ông
có một cơ hội mà ông không đủ sức từ chối. Ông ở Nettleton ba ngày,
thắng vụ kiện và trở về trong tâm trạng vui vẻ. Tâm trạng đó hiếm khi thấy
ở ông. Ông tự bộc lộ mình trong cái dịp ông nói chuyện một cách gây ấn
tượng bàn ăn tối và các bạn ông đã phấn khích chào đón ông ra sao. Rồi
ông nói một cách tự tin rằng: “Tôi là một thằng khờ đáng nguyền rủa vì đã
rời bỏ Nettleton. Chính bà Royall đã bảo tôi làm thế.”

Tức khắc Charity nhận ra rằng một điều gì đó cay đắng hơn đã xảy đến

với ông, và rằng ông đang kiềm chế sự hồi tưởng đó. Nàng đứng lên vào
giường sớm, để ông một mình ngồi đó trong suy tư ủ rũ, hai cùi chỏ chống
trên bàn ăn mà vải phủ đã sờn mòn và dính đầy dầu mỡ. Trên đường đi lên
lầu, nàng rút từ túi chiếc áo khoác ra chiếc chìa khóa tủ - nơi cất giữ một
chai rượu uých ky.

Nàng tỉnh giấc do có tiếng kêu lạch cạch ở cửa và nhảy phắt ra khỏi

giường. Nàng nghe tiếng ông Royall, nhỏ và kiên quyết, rồi nàng mở cửa,
nhưng khi nhìn thấy ông ở khung cửa, một ánh trăng thu rọi trên gương mặt
lo âu, bối rối của ông, nàng hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.