MÙA HÈ - Trang 30

Chương 3

“Văn phòng” của ông Royall trong ngôi nhà màu đỏ chẳng giống một

văn phòng tí nào vì ông hiếm khi có khách hàng. Với tính chất nghề nghiệp
và tính độc lập của người đàn ông, ông ta phải có một văn phòng thật sự
nơi khác, và với cương vị là một luật sư duy nhất của vùng North Dormer
thì việc có một ngôi nhà giống như tòa thị chính thành phố và bưu điện là
điều cần thiết.

Thói quen của ông là đi đến văn phòng ngày hai lần sáng và chiều. Nó

nằm ở tầng trệt trong tòa nhà, có một lối đi riêng, và một tấm bảng nhỏ
bằng kim loại đề tên đã phai màu cùng sương gió. Trước khi đi vào văn
phòng, ông tạt sang bưu điện xem có thư không - thường thường là nghi
thức nhạt nhẽo - nói một vài lời với người thư ký tòa thị chính ngồi phía
bên kia trong trạng thái nhàn rỗi, rồi bước sang một cửa tiệm đối diện bên
góc đường nơi Carrick Fry làm chủ tiệm. Ở đây ông luôn được dành một
cái ghế, và ông thường gặp một vài người trong hội đồng đứng tựa mình
vào cái quầy dài, trong một bầu không khí đầy dây thừng, da thuộc, hắc ín
và cà phê hột.

Ông Royall, mặc dù ít nói ở nhà, trong tâm trạng nào đó cũng thích

chống đối, và phát biểu quan điểm của mình với những người bạn ở tòa thị
chính. Có lẽ ông cũng không muốn những khách hàng hiếm hoi ngạc nhiên
khi thấy ông ngồi nhàn rỗi trong văn phòng không thư ký và đầy bụi bặm
của mình. Giờ giấc của ông cũng không dài hơn giờ làm việc của Charity
trong thư viện, phần thời gian còn lại, ông vào cửa tiệm hoặc lái xe lòng
vòng để liên hệ với những công ty bảo hiểm mà ông đại diện, hoặc là ngồi
ở nhà đọc quyển lịch sử nước Mỹ của Bancroft và đọc những bài diễn
thuyết của Daniel Webster.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.