MÙA HÈ - Trang 81

“Anh biết, anh biết!” - ông Royall nói chầm chậm - “Nhưng điều đó sẽ

không giúp gì nhiều cho chúng ta.”

“Tôi không cần biết về những gì mà ông đặt điều về tôi.”

“Nếu đó là những lời đặt điều thì đó không phải do anh: thề trên sách

Phúc âm, Charity. Anh không biết em ở đâu tối qua. Anh không rời khỏi
nhà tối qua.”

Nàng không trả lời và ông ta tiếp tục: “Em bị bắt gặp ra khỏi nhà cô

Hatchard lúc gần nửa đêm, có phải là lời dối trá không?”

Nàng ngây người ra cười, với tất cả tính khinh khỉnh, xấc láo phục hồi,

nàng nói: “Tôi không nhìn đồng hồ để xem là mấy giờ.”

“Em, cô gái mất nết. Em... em... Ôi Chúa ơi, tại sao em không bảo tôi?” -

ông ta lúng túng, đổ mình xuống ghế, đầu cúi xuống giống như một cụ già.

Sự bình tĩnh của Charity đã trở về với tri giác về mối nguy hiểm của

mình: “Ông tưởng rằng tôi dám chuốc lấy phiền phức để nói dối ông sao?
Ông là ai mà hỏi tôi đi đâu khi tôi ra khỏi nhà vào ban đêm hả?”

Ông Royall ngẩng đầu lên nhìn nàng. Gương mặt ông trở nên bình tĩnh

và gần như dịu dàng như nàng nhìn thấy lúc còn là một cô gái nhỏ khi bà
Royall chưa qua đời.

“Đừng để chúng ta như vậy, Charity. Nó không đem đến điều gì tốt cho

cả hai chúng ta. Em bị bắt gặp vào nhà gã đó. Em bị bắt gặp ra khỏi đó. Từ
trước tôi đã thấy điều này sẽ xảy ra và tôi cố ngăn nó lại. Có Chúa chứng
giám, tôi...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.