MƯA SA GIÔNG - Trang 129

nước bạn mất rồi.

Lộc Tú quên rằng một khi ông Hoàng Phú có thể chi ra một trăm ngàn
USD dễ dàng, thì ông cũng có thể nhờ công an phục kích tại các ngân hàng.
Một trăm ngân USD, Lộc Tú chỉ có thể rút ở ngân hàng lớn.

Xe đến ngân hàng, Lộc Tú liếc nhanh rồi điềm nhiên xuống xe đi vào ngân
hàng đưa số tài khoản cùng chứng minh nhân dân của mình ra lập tức một
toán công an bao quanh Lộc Tú.
– Lộc Tú! Ông đã bị bắt!
Lộc Tú cười nhạt:
– Tôi đã lường trước chuyện này. Nhưng nếu tôi bị bắt, họ đừng hòng gặp
lại con cháu.
Lộc Tú bị mời ra xe, gương mặt càng trở nên lạnh lùng vô cảm.
– Anh nói đi, anh nhốt bé Quỳnh ở đâu?
Chỉ có sự im lặng trước những lời khẩn cầu rồi giận dữ của Ái Như, cô nắm
ngực áo Lộc Tú giật mạnh:
– Anh đã nhốt bé Quỳnh ở đâu? Lộc Tú, em lạy anh, anh hãy nói cho em
biết. Con còn nhỏ lắm, anh trả lại cho em!
Lộc Tú khinh khỉnh:
– Cô nhớ tôi nói với cô, nếu như cô để xảy ra bất lợi cho tôi, cô sẽ chẳng
bao giờ trông thấy con.
Ái Như khóc òa:
– Anh không thể cư xử như vậy với em và con được. Hãy nói cho em biết
anh nhốt con ở đâu, tại sao anh lại trở thành, con người đáng sợ như vậy hả
anh?

Im lặng, Lộc Tú nhìn lên trần nhà cô cánh quạt quay tít trên cao, và rồi anh
nhìn ái Như đang giọt nước mắt vắn dài:
– Cô xem tiền trọng hơn con gái mình mà. Và cả tên Nhật Thống nữa, gặp
hắn là cô say mê chuyện trò quên mất con gái mình, vậy mà bảo yêu con.
Nếu yêu con cô đâu có phá nát mái ấm của cô và tôi, còn thuê thừa phát lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.