MƯA SA GIÔNG - Trang 138

căm giận Nguyên Hạ, cô ta thành con quỷ dạ xoa chưa, đã chết chưa?

Cửa rào gài chốt bên trong, nhưng từ bên ngoài, Lộc Tú đã quá quen thuộc,
anh chỉ cần luồn bàn tay vào trong chấn song cửa sắt là hết được cây chốt
gài để đường hoàng bước vào nhà.

Trước đây để giành lấy cô ta, anh phải mua căn nhà này lấy lòng tin. Anh
cứ tưởng cô ta ngốc nghếch khi giao cô cho Chongsu, nhưng ở gần con cáo
đó, cô ta cũng thành con cáo mất rồi. Lộc Tú bước vào nhà bằng cả lòng
căm tức.

Vừa bước qua cánh cửa, Lộc Tú giật mình thối lùi lại, suýt chút nữa là hét
lên vì trước mặt anh là ... một con quỷ. Gương mặt cháy nám đầy sẹo lồi
lõm, mái tóc ngắn như chưa kịp mọc dài.

Nguyên Hạ vẫn ngồi trên xa-lông, lòng căm thù từng bừng, không ngờ Lộc
Tú còn dám đến đây. Cô đã nhìn thấy Lộc Tú từ khi anh ta xuống xe và
đứng trước cổng rào. Cô ngồi im chờ đợi, như hai kẻ thù không đội trời
chung chờ đợi giây phút đối mặt.

Cười lạt, Nguyên Hạ cao giọng:
– Anh sợ à? Hay là sẽ cười khi đã biến tôi thành một con ác quỷ, Lộc Tú?

Lộc Tú nuốt ực nước bọt vào lòng, trấn tĩnh cái sợ. Giọng nói này đúng là
Nguyên Hạ và cái vóc dáng kia là cô ta, nhưng kinh khủng quá. Anh có
nghĩ đến sức tàn phá của chất axít đậm đặc, không ngờ nó ghê gớm hơn
anh nghĩ, vậy mà cô ta chưa chịu chết.

Thấy Lộc Tú im lặng, Nguyên Hạ cười gằn:
– Có phải anh thất vọng lắm không, khi tôi chưa chết? Chưa gặp mặt anh
thì tôi chưa thế nào chết được.
– Gặp tôi làm gì? Nhìn cô đúng là hơn cả ác quỷ Dracula, Chongsu chắc là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.