MƯA SA GIÔNG - Trang 139

bỏ cô chạy một trăm cây số giờ luôn.
– Vậy còn anh?
– Thì tôi đến xem con ác quỷ đó ra sao. Đáng kiếp cho cô! Lẽ ra cô còn
được Chongsu yêu quý vì cô giúp hắn mua rẻ nhà máy của tôi mà. Ha ha ...
trời cao có mắt, cô cũng bị ông ta đá đít.
Nguyên Hạ nạt đùa:
– Câm miệng anh lại! Lộc Tú, anh căm thù tôi đến như vậy sao? Tại sao
anh phải hủy hoại sắc đẹp của tôi?
– Tôi muốn như vậy đó! Tôi chỉ bảo cô giúp tôi chứ khóng bảo cô hợp tác
với Chongsu hại tôi, nên tôi đã tạt axít vào mặt cô.
– Anh đúng là đồ khốn nạn. Bây giờ đến đây anh muốn gì?
– Muốn nhìn thấy ngày tàn của cô, bởi vì cô đã làm tôi mất hết. Bây giờ thì
tôi đi đây.
– Anh đứng lại đó.
Nguyên Hạ bật dậy:
– Tôi đã chờ anh lầu lắm rồi, sao anh có thể đến và đi nhanh như vậy.

Một con dao bấm mũi nhọn sáng quắt được Nguyên Hạ thủ sẵn từ lúc nào
vung ra phía trước và lao về phía Lộc Tú đâm thẳng vào anh bằng tất cả
lòng thù hận, vì không ngờ nên Lộc Tú lãnh đủ.
– Á!
Lộc Tú kêu lên đau đớn, bưng lấy mặt, một chân đá vào bụng Nguyên Hạ:
– Con quỷ!
Nguyên Hạ té ngã ngửa, song cô gượng dậy ngay nhặt con dao chạy đuổi
theo Lộc Tú đang chạy ra tới cửa rào, chém nhầu vào lưng Lộc Tú một cái
nữa.

Lộc Tú kinh hoàng bỏ chạy, Nguyên Hạ cứ chạy đuổi theo hò hét:
– Đứng lại Lộc Tú!
– Đừng Nguyên Hạ!
Nhật Thống chạy xe trờ tới, anh hoảng kinh ném cả xe, ôm Nguyên Hạ:
– Em điên rồi hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.