MƯA SA GIÔNG - Trang 141

Bật nút, Nhật Thống nghe tiếng Nguyên Hạ và cả Lộc Tú vang lên:
“Lộc Tú, tại sao anh phải hủy hoại nhan sắc của tôi? ...” và rồi tiếng Lộc
Tú:
Tôi muốn như vậy đó ... nên tôi đã tạt axít vào mặt cô”.

Nhật Thống tắt máy bật dậy. Máy ghi âm này sẽ giúp Nguyên Hạ nhẹ tội
khi sát thương Lộc Tú.

Một chiếc sẹo dài vắt trên má Lộc Tú biến gương mặt đẹp trai trở nên dị
dạng dữ dằn. Lộc Tú chưa kịp rời bệnh viện đã bị bắt với tội danh cố ý gây
thương tích, hủy hoại cơ thể người khác. Một tội danh không chối cãi được,
những lời nói khi gây cãi được thu âm lại là vật chứng duy nhất.

Hai người từ thuở thơ ấu bên nhau từng yêu nhau say đắm trở thành kẻ thù
với nhau, bây giờ đối mặt trong trại giam. Chỉ có đôi mắt thoáng giao nhau
rồi quay đi thật nhanh, như kẻ thù không thể nào trên cùng chiến tuyến.

Cũng như Lộc Tú, Nguyên Hạ khước từ mọi cuộc viếng thăm. Nhật Thống
buồn rầu nắm tay thằng Bin. Thằng bé đã quên mất mẹ nó, hai chân nghịch
ngợm nhảy nhót:
– Ba ơi! Mình đến đây chi hoài vậy?
Nhật Thống lắc đầu không nói, ánh mắt xa xăm đau đáu một nỗi buồn.
– Anh Bin ơi!
Bé Quỳnh đi với Ái Như, nó kêu to lên khi nhìn thấy thằng Bin:
– Anh Bin đi thăm mẹ hả?
– Ừ. Nhưng mà mẹ không còn muốn gặp anh nữa.
- Ba em cũng vậy, ba không chịu gặp em.

Bất giác Nhật Thống và Ái Như nhìn nhau, họ cùng đến đây nhiều lần, và
lần nào cũng quay về không.

Không hẹn mà cả hai cùng song bước trở ra cổng trại giam, Nhật Thống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.