MƯA SA GIÔNG - Trang 16

– Thiệt không? Hôm nào giới thiệu với tao nghen!
– Ừ! Chiều mai cô bé đòi đi dạo phố. Hay tao đưa mày tới, sau đó tao kiếm
cách chuồn. Còn phần mày liệu mà chinh phục cô bé.
Nhật Thống cười mơ màng:
– Bỗng dưng nhìn thấy cổ, tao như có cảm giác đó là một nữa của tao.
Lộc Tú cười khanh khách, giọng cười pha lẫn hờn ghen ngút ngàn. Thế mà
Nhật Thống không nhận ra, cứ mơ màng hình dung ra gương mặt thanh tú
của Nguyên Hạ, đôi mắt to đen tròn như hạt nhãn, làn da mịn màng trắng
hồng, mái tóc dài gợi nhớ.
Lộc Tú vỗ mạnh vào vai Nhật Thống:
– Nhớ chiều mai sáu giờ, tao đến rước mày. Mày ráng chinh phục cô bé.
Còn tao đã chọn Ái Như.
Nhật Thống muốn độp vào mặt Lộc Tú:
Không phải mày chọn Ái Như, mà mày chọn tiền cả cô ấy, vào cái gia sản
nhà cô ấy. Nhưng thôi, tại sao anh lại cay cú khi mà anh bắt đầu thích
Nguyên Hạ.
Lên xe đi, Lộc Tú còn cằn dặn Nhật Thống:
– Nhớ nghen!
Nổ máy xe, Lộc Tú chạy xe đến điểm hẹn với Ái Như. Cô đang ngồi ở
vườn hoa nhà mình đợi Lộc Tú.
Pin ... pin ... Lộc Tú nhấn nhẹ còi xe. Ái Như gọi giục cô giúp việc đang
ngồi chơi với mình:
– Chị ra mớ cửa giùm em. Anh ấy đến đó!
Vẻ mặt Ái Như mừng ra mặt. Chị giúp việc ngập ngừng:
– Em yêu cậu Tú, đúng không? Chị thấy con người này xem vẻ không tốt
mấy.
Ái Như mỉm cười:
– Không! Anh Tú rất tốt với em. Cứ cho là ảnh yêu em vì tiền của ba em
cũng được đi. Còn em, em yêu anh ấy.
Chị giúp việc lắc đầu, không nỡ làm tan hạnh phúc trong lòng cô chủ nhỏ,
cũng như chị không tin Lộc Tú yêu một cô gái khuyết tật và khiếm khuyết
cả về nhan sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.