MƯA SA GIÔNG - Trang 49

Võ Nghiêm Phương

Mưa Sa Giông

Chương 4

Nhật Thống đẩy cánh cửa bước vào phòng, Nguyên Hạ vội ngồi dậy, cô
vẫn còn mặc áo cưới Nhật Thống cười âu yếm:
– Em mệt cứ nằm nghỉ. Em biết không, nghe nói em đã mang thai, mẹ
mừng lắm.
Anh đưa cho cô ly nước cam ướp lạnh:
– Mẹ làm cho em nè, em uống đi cho khỏe.
Nguyên Hạ cầm ly nước cam, cảm động nhìn Nhật Thống:
– Ngày mai chân anh tháo bột phải không?
– Ừ, đáng lẽ tháo vào hai tuần lễ trước, tại anh có chịu ngồi một chỗ đâu.
– Tại em tất cả. Em không hiểu tại sao anh không xem em là của nợ mà còn
lo lắng yêu thương em.
Nhật Thống bật cười:
– Em chẳng vừa nói đến “của nợ” đó à. Ừ, cứ xem như chúng mình mắc nợ
nhau, anh mắc nợ em, em mắc nợ anh nên chúng mình mới nên duyên vợ
chồng.
Nhật Thống ngồi xuống cạnh Nguyên Hạ, chờ cô uống hết ly nước mới lấy
cái ly không để lên bàn:
– Anh không dám nghĩ có một ngày em chịu lấy anh.
– Em là con bé nhà quê, sao anh xem trọng em dữ vậy?
– Vì anh yêu em, yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
– Nhưng em chỉ mang đến cho anh điều xui rủi, làm cho anh bị đụng xe
băng bột mấy tháng trời.
– Anh không quan trọng anh bị như thế nào, mà quan trọng chúng mình
cùng thấy hạnh phúc.
Nguyên Hạ cảm động ngả vào lòng Nhật Thống. Cô không cho anh trắng
trong của đời con gái, cô phải yêu anh bằng cả trái tim mình. Lộc Tú hãy là
cái bóng mờ của quá khứ. Vòng tay qua cổ anh, cô chủ động hôn anh. Nhật
Thống sung sướng siết nhẹ Nguyên Hạ vào mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.