MƯA SA GIÔNG - Trang 67

vào ôm con, Nguyên Hạ gục đầu vào mái tóc mềm của con, nước mắt
Nguyên Hạ lại lặng lẽ chảy.
Một bàn tay đặt lên vai Nguyên Hạ từ phía sau, cô giật mình quay lại và
như bị điện giật cô ôm thằng bé Bin lùi ra sau:
– Lộc Tú! Anh đến đây làm gì?
– Anh muốn nhìn mặt thằng bé.
Nguyên Hạ ôm chặt thằng Bin vào lòng như sợ Lộc Tú sẽ cướp mất con
mình:
– Nó không phải là con anh, làm ơn đi ra khỏi nhà tôi.
Lộc Tú lạnh lùng:
– Anh cũng tin đứa bé không phải là con anh, bởi vì mỗi lần quan hệ anh
rất cẩn thận.
Nguyên Hạ khinh bỉ:
– Không tin, anh đến đây làm gì? Nghe anh nói mà tôi kinh tởm. Lộc Tú!
Anh không còn là Lộc Tú tôi quen ngày xưa nữa:
– Đúng! Đứa bé nhất định không phải máu thịt của anh, nhưng mà Nhật
Thống đã làm Ái Như nghi ngờ anh, anh cần nhìn mặt thằng bé.
Lộc Tú giằng tay Nguyên Hạ để nhìn thằng bé đang ngủ. Anh sững sốt vì
quả thật nó giống anh. Nguyên Hạ hoảng hốt ôm thằng Bin, cô dùng thân
mình che cho con:
– Làm ơn đi ra khỏi nhà tôi, nó không phải là con anh.
– Nhưng nó rất giống anh, em thấy chứ Hạ?
Nguyên Hạ gào lên nức nở:
– Giống anh thì sao, trẻ con sẽ mỗi ngày mỗi lớn mỗi khác. Làm ơn để yên
cho tôi tôi van xin anh, đừng để Nhật Thống nghi ngờ tôi nữa. Lần trước vì
anh mà tôi sinh con sớm, như thế chưa vừa lòng anh sao?
Keng ... Một vật rơi trên nền gạch khô khốc. Từ lúc nào Nhật Thống và bà
Nhật Quang quay lại, cả hai người đang nhìn Nguyên Hạ, ánh mắt dữ dội.
Bà Nhật Quang lao vào quát tháo:
– Nguyên Hạ! Cô trả lời với tôi như thế nào đây? Thì ra cô vẫn lén lút gặp
nhân tình của cô. Hóa ra bấy lâu nay con trai tôi làm cái việc tò vò nuôi con
tu hú? Đồ dơ bẩn xấu xa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.