MÙA THU QUEN NHAU - Trang 133

QUỲNH DAO

Mùa Thu Quen Nhau

Chương 22

Từ khi Mộng Linh nghe Tú cho cô ta biết rằng giáo sư đã vì cô mà bị má cô
mắng nhiếc thậm tệ thì cô ta cảm thấy vô cùng khó chịu. Nàng đã bắt đầu
quan sát thấy giáo sư rất tốt với nàng, giáo sư lo lắng cho nàng, mặc dù cô
ta lén lút giáo sư đi uống rượu, nhưng giáo sư đã cố tình che dấu cho cô tạ
Chính vì lý do đó mà cô ta cảm thấy hối hận do hành động khờ dại của
mình, do đó cô ta bắt đầu nghe theo lời giáo sư dạy bảo, do cố gắng mà sự
học hành của cô ta có sự tiến bộ rõ rệt.
- Mộng Linh à, nghỉ một lát đi em, nếu em cố gắng như thế này sang năm
thế nào em cũng thi đậu.
- Thưa thầy, đó là nhờ vào công lao của thầy.
- Đó là nhờ sự cố gắng của chính em độ này ít khi nghe tiếng kèn tây ở bên
ngoài hả em?
- Có phải thầy muốn ám chỉ anh Khương? Em đã đoạn giao với anh ấy rồi,
thầy coi nè, đây là cây kèn tây của anh ta bị em tịch thâu rồi.
Nói đoạn cô ta liệng ngay cây kèn tây vào sọt rác. Thu Phàm vừa cười vừa
nói:
- Thầy thấy em đã giác ngộ rồi, nếu em cứ tiếp tục đi chơi với bọn con trai
chỉ biết cờ bạc, rượu chè, hay chuyên môn đi nhẩy đầm thì trước sau gì rồi
em sẽ bị sa đọa. Bọn chúng nó đã coi thường tầm quan trọng của cuộc
sống, và cũng không ý thức được tầm quan trọng của cuộc đời mình chúng
chỉ tha hồ mà dày đạp nó, họ tưởng rằng tinh lực của họ dùng mãi không bị
khánh tận, họ tưởng rằng đó là tài nguyên thiên nhiên dùng không bao giờ
cạn, nhưng họ đâu có ngờ rằng họ đã hoang phí cái khoảng thời gian quý
báu nhất của tuổi hoa niên. Mà họ cũng không bao giờ trông thấy cái sự
bệnh tật, nghèo khổ, đớn đau dày vò thân xác họ cho đến khi chết theo sau
thời gian khi tinh lực của họ đã kiệt quệ.
- Thầy quả thật là một học giả.
Mộng Linh vừa làm bài vừa ngẩng đầu lên khen giáo sư như vậy. Ngay khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.