MÙA THU QUEN NHAU - Trang 136

- Nhưng cái giống đó không phải cái giống tồi tàn như anh.
- Hả! hả! Hay là giống của ông chủ vũ trường tên Bá Vạn? Nghe nói có
một thời gian cô cũng cặp với ông ta nữa mà?
Nhược Lan giận đến chảy nước mắt nói:
- Hồng, nói thật cho anh nghe nhé, anh hiếp đáp tôi đã quá nhiều rồi, anh
phải để cho con gái tôi tự hào làm người chứ, anh coi chừng tôi không tha
cho anh đâu nha.
- Té ra cô không muốn để cho con gái của cô và người yêu biết chuyện này
à? Tôi hứa không cho họ biết, nhưng...
- Nhưng làm sao?
- Cô bằng lòng đưa tôi bao nhiêu tiền?
- Tiền gởi ở ngân hàng đã rút ra hết rồi, không tin thì anh đến đó xét lại coi.
- Nhưng cô còn nữ trang gởi ở ngân hàng.
- Anh là người có lương tâm không, anh phải biết ngày tháng còn lại này
tôi có thể nhịn đói, nhưng con của tôi phải đi học chớ?
Hồng đi tới đi lui trong phòng:
- Khá lắm, té ra ông giáo sư kia lại là kỹ sư nữa.
- Anh đừng có bôi nhọ người ta như vậy. Nào tôi chia cho anh một nửa nữ
trang, nhưng từ rày anh không được đặt chân đến đây nữa.
- Cô nói thiệt chứ Thúy Hồng?
Hồng dừng bước lại nhìn thang lầu, khi ấy Thu Phàm vừa từ trên đi xuống,
thấy mặt là Hồng cười hề hề:
- Thưa giáo sư còn nhớ mặt tôi chứ? Tôi là bạn cũ của cô Lan, tôi đến đây
chúc mừng giáo sư, chẳng rõ giáo sư bao giờ làm đám cưới, để tôi cùng
uống một ly rượu mừng nào.
Thu Phàm ngơ ngác:
- Làm đám cưới?
- Thôi mà giáo sư, đừng có giả mù sa mưa mà. Ai không biết Nhược Lan
yêu giáo sư, nhất cử lưỡng đắc rồi, vừa được người lại vừa được của.
Thu Phàm bình tĩnh nói:
- Tại sao anh ăn nói lỗ mãng thế?
- Lỗ mãng à? Nghe nói ông cũng làm tình với con gái của cô ta nữa mà, đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.