MÙA THU QUEN NHAU - Trang 137

là tôi chưa muốn nói ông áp dụng cái kế một tên hai nhạn đó chứ.
- Anh dựa vào đâu mà bôi nhọ tôi như vậy?
- Bôi nhọ Ông? Thôi mà chú em, chú nên biết thằng Hồng này biết bỏ tiền
ra chơi gái hồi chú em chưa mặc quần nữa kìa.
- Tại sao anh vô lễ với tôi như thế?
- Vô lễ à? Lẽ ra tôi còn đánh chú mày nữa là khác.
Vừa dứt lời thì Hồng đấm mạnh vào mặt Thu Phàm, bị đấm bất thần chàng
không kịp tránh né, quả đấm trúng má của chàng khiến cho chàng tá hỏa
tam tinh. Thế là Thu Phàm bắt đầu trả đũa, hai người cùng lúc ra tay, đấm
đá túi bụi. Trong phòng khách bỗng nhiên trở thành bãi chiến trường. Sau
cùng Hồng bị Thu Phàm đánh ngã lăn dưới thảm, hắn muốn ngồi dậy mà
cũng không xong. Nhược Lan ôm lấy Thu Phàm năn nỉ.
- Anh Phàm, đừng đánh hắn, em xin anh đừng đánh hắn.
- Em nói thật cho anh biết hắn đến đây làm gì?
Nhược Lan đẩy Thu Phàm lên thang lầu nói:
- Anh đừng hỏi đừng can thiệp vào việc này.
Hồng từ từ đứng dậy phủi bụi trên áo và sửa lại áo quần nói:
- Được rồi, mày ngon nha, mày rán chống mắt lên mà xem tao.
Rồi Hồng day mặt lại nói với Nhược Lan trước khi đi:
- Cô Lan nhớ giữ lời hứa nghe.
- Được rồi, nếu anh không trở lại đây phá phách nữa.
Hồng không trả lời bỏ ra đi. Thu Phàm nhìn bóng lưng của hắn lắc đầu.
- Tại sao cô quen với hạng người như vậy?
- Hắn đánh anh có đau không? Anh có cần thoa thuốc không?
- Hắn có quan hệ với em như thế nào?
- Xin anh đừng hỏi điều này.
Đột nhiên Nhược Lan khóc òa lên, Thu Phàm chẳng rõ tại sao. Ngay khi đó
Mộng Linh đứng ở thang lầu hỏi Tú:
- Cũng bởi cái thằng cha khốn nạn kia chớ sao.
Mộng Linh không biết đầu đuôi gốc ngọn như thế nào cũng nói.
- Được rồi, khi khác nó đến đây tôi sẽ cho người trừng trị nó một phát cho
nó biết mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.