MÙA THU QUEN NHAU - Trang 154

- Ông định đánh thật hay sao?
- Tao chỉ nồ mày thế thôi, nếu mày lo việc mày, tao làm việc tao thì chúng
mình huề nhau cả làng.
- Sức mấy, bộ Ông tưởng tôi sợ con dao bấm của ông sao?
Nói xong Khương vội tháo dây nịch da bản to của mình ra cầm trên taỵ Bây
giờ Hồng mới rõ Khương không phải là thứ cọp giấy và có ý muốn ăn thua
đủ với hắn.
- Hề hề! Tôi chỉ nói đùa với chú em thế mà chú em tưởng thật, thôi để tôi đi
trước.
Dứt lời Hồng giả bộ bỏ đi, Khương thấy vậy tưởng lầm hắn sợ mình rồi nên
cài dây nịch trở lại, trong khi cúi đầu xuống lo cài dây nịch thì bị Hồng tấn
công bất thần, hắn phóng nhanh tới đá vào bụng Khương, khiến cho
Khương nhào lăn dưới đất.
- Anh Khương coi chừng.
Tiếng gọi của Mộng Linh khiến tinh thần của Khương phấn khởi rất nhiều.
Hồng thừa thế đâm con dao vào mình Khương, nhưng Khương lẹ mắt lăn
hai ba vòng tránh né con dao của Hồng. Vừa lăn tới vách tường Khương đã
vớ được một cục gạch trong tay, Hồng đang hăng tiết không để ý đến điều
đó, hắn xông tới định đâm Khương, nhưng không ngờ bị Khương liệng cục
gạch vào đầu hắn, máu me tung tóe, và liền theo đó hắn ngã quỵ xuống đất,
mắt hắn trợn trắng trông rất dễ sợ, trông giống như con heo bị làm thịt.
Máu tươi chảy ra từ chỗ vết thương trên đâu của hắn và cả trong họng hắn
nữa, hắn hước hước một lát rồi duỗi thẳng tay chân ra tắt thở.
Mộng Linh la lên:
- Chạy mau đi anh Khương, để em đóng cổng lại.
Ra khỏi cổng Khương bỏ chạy ngay, nhớ sực lại còn chiếc mô tô nữa nên
chàng quay đầu trở lại đạp máy xe rồi phóng nhanh để lại trên mặt lộ một
làn khói xám.
Mộng Linh chạy vội lên lầu thở hổn hển nói với mẹ:
- Má ơi, ông Hồng bị người ta đánh chết ở trước cổng nhà mình đó má ơi.
- Ông ta bị ai đánh vậy?
- Con không biết, nhưng ông ấy chết ở trước cửa nhà mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.