MƯA TỪ CÕI TẠM - Trang 107

Chị phóng viên bảo mạ lấy đôi triêng gióng xuống, soạn đồ nghề ngồi

làm bánh ướt. Kêu ba, em Na và anh Dỏ ngồi trên giường nhìn chằm chằm
vào máy quay. Ba cười tươi ăn hình hết sức, anh Dỏ hồn nhiên cắn móng
tay, em Na cắm cúi ngắm mấy cái móc như lâu lắm rồi mới gặp lại. Em
thấy những ánh mắt e dè sợ sệt từ họ. Rồi ba hét lên, “Lam! Lam”. Cuộc
ghi hình bị đứt đoạn vì “người điên già nhất” chạy ào ra khỏi nhà, chẳng
kịp mang dép. (Chị phóng viên báo cáo lại với cấp trên qua điện thoại bằng
một câu gọn lỏn).

Em loáng thoáng bởi ý nghĩ tội nghiệp Tứ, hôm hai đứa ngồi bên gốc sầu

đâu ngắm trăng vu vơ, Tứ mân mê nút áo em rồi thỏ thẻ rằng sẽ nói chuyện
nghiêm túc với mạ. Khi em bận hình dung sẽ đối diện thế nào với người
phụ nữ đã từng chạm mặt thì anh Dỏ cầm mấy viên bi chạy ra đòi Tứ chơi
cùng. Tứ hổn hển lúng túng đứng dậy, nhoẻn miệng cười rồi dắt anh Dỏ ra
giữa sân, còng lưng cúi xuống bắn bi. Dưới gốc sầu đâu, em nhận ra một
chùm bông vừa nở. Hương chưa kịp nồng để biết mùa hoa đã về, nhưng rồi
đây em tin rằng nó là ngọt hậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.