MƯA TỪ CÕI TẠM - Trang 29

hức sang bên ấy với hy vọng đổi đời. Anh đi rồi, vợ anh chính thức theo gã
đàn ông khác, bỏ mặc hai đứa con bên nhà Vũ.

Ăn cơm trưa xong, Vũ chạy về nhà. Thằng Hoàng lúi húi rửa bát sau

bếp, nó nói vọng lên bảo ba ngủ đi cho khỏe. Lệch múi giờ và thời tiết cũng
khác nên anh thấy khó chịu. Bên đó đang lạnh âm độ mà về mình lại nắng
chang chang. Cơ thể mệt mỏi rã rời, anh nằm gác tay nhìn lên trần nhà thấy
mạng nhện chi chít. Nhà không có hơi người là vậy. Mùi ẩm mốc vẫn còn
thoang thoảng, mấy con mọt béo kềnh hẳn đã gặm mục rữa cả cánh cửa tủ
thờ. Cái chớp mắt ấy mới đó mà đã chín năm.

Anh bật dậy khi có tiếng xe máy dừng trước cửa. Con gái anh bước vào.

Hạnh mặc chiếc áo tràng lam, đầu đội khăn kín mít, nó xuống tóc đã lâu.
Ngày xưa, con gái anh có mái tóc dài đẹp lắm. Anh chạy tới dang tay định
ôm chầm lấy con gái rồi nức nở:

- Hạnh, con ơi!
Hạnh thụt người phía sau rồi chắp hai tay trước ngực:
- A di đà Phật! Người tu hành không chạm xác thịt ba à.
Nước mắt anh lại thi nhau chảy. Chảy như những đêm nằm co ro trong

mùa đông rét buốt nơi xứ người. Khi mới sang đã gặp mùa lạnh giá, lại
phát hiện đường dây đưa nhóm người qua bên kia thực ra chỉ là bọn mối
lái, chúng đẩy bọn anh vô một nhà máy rồi bóc lột đến cạn ráo từng giọt
mồ hôi. Bao cay đắng cực khổ anh cắn răng chịu đựng chỉ vì con, vậy mà
giờ đến ôm con, anh cũng không thể. Nó đứng gần anh đây nhưng sao anh
thấy cha con xa cách quá, hay tại thời gian nên tình phụ tử cũng nguội lạnh.

- Chùa của con ở xa đây không?
- Dạ, cũng khá xa. Con chạy xe gần một tiếng.
- Tối nay con ngủ lại nhà với ba chứ?
- Dạ, con ở lại. Sáng mai con vào sớm.
- Ừ, con thích ăn gì tí ba đi chợ mua, con gầy quá.
- Con ăn chay mà ba, không cần cầu kỳ đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.