MƯA TỪ CÕI TẠM - Trang 30

Anh lôi mấy món đồ ra cho hai đứa, hai chiếc áo da ấm cho hai chị em,

vài thứ đồ điện tử, mấy bịch hạt hướng dương, bánh kẹo của xứ lạ, cái xứ
mà dù ở đến mấy chục năm cũng là lạ lẫm đối với những người như anh.

Đến tối ba cha con mới sang nhà Vũ. Cô em dâu đon đả hỏi cha con anh

ăn chưa để dọn cơm. Gần chục năm, vợ chồng em trai và hai đứa con vẫn ở
trong căn nhà thuê thấp bé. Căn nhà này đã cưu mang hai đứa nhỏ nhà anh.
Vũ là người siêng năng, chịu khó nhưng không hiểu sao trời chẳng thương.
Vợ con hay đau yếu nên bao nhiêu tiền của làm được cứ đội nón ra đi vì
thuốc thang. Ki cóp mãi vẫn không đủ tiền mua nhà, mua mảnh đất cắm dùi
nơi thành phố.

Em dâu bắt đầu chủ đề chính, lấy quyển sổ ra đưa cho anh:
- Đây, mấy năm qua bác gửi bao nhiêu em ghi ra hết, mua cái chi cho hai

đứa, còn chừng đó. Hai anh em xem, chỗ mô không hiểu thì hỏi em.

Anh ngại ngần:
- Anh nhờ chú thím giữ hộ, lo hai đứa giúp anh là anh cảm ơn rồi, thím

đừng khách sáo chi.

- Dạ không, bác cứ xem lại đi. Tình cảm là tình cảm chứ tiền bạc lạnh

lắm.

Anh ghé mắt vô quyển sổ. Số tiền kiếm được anh chia làm hai. Một nửa

anh ki cóp để dành, nửa gửi về nhà cho hai đứa con. Anh run run nhìn lại
dãy số được đánh dấu màu đỏ, nó chẳng còn là bao.

Em dâu phân trần, tháng trước còn chừng đó chừng kia nhưng nộp học

cho thằng Hoàng, nó đi học võ, học vẽ, học thêm đủ kiểu. Con Hạnh mua
chiếc xe hết ba chục triệu nữa. À, có khoản vợ chồng em mượn của bác hai
chục để mua chiếc xe, việc này em có điện thoại xin bác rồi. Nói rồi em
dâu thở dài sụt sùi than nhà cửa chật chội, chẳng có chỗ cho tụi nhỏ chơi.
Anh đưa cuốn sổ cho hai vợ chồng Vũ, là anh em muốn giúp nhau nhưng
điều kiện anh cũng chẳng khá khẩm gì, chín năm vất vả bên đó đổi lại anh
lấy được nhà cửa nhưng không dư dả nhiều hơn, thôi thì còn số này anh
cho các cháu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.