MƯA TỪ CÕI TẠM - Trang 39

Có câu hò nào đó vang lên trong chiếc cát sét cũ rích nơi góc nhà. Nhiên

bảo với em trông anh hiền quá, nhiều khi hiền quá cũng là một khuyết
điểm, ở với em chắc em làm chồng mất. Em dấm dẳng khi không đi nói tốt
cho người dưng. Dì thân mật gửi cho anh chục lon tiêu, nhắn rằng tiêu Vĩnh
Linh đây thơm đậm lắm, ăn một lần nhớ mãi, người Vĩnh Linh đi mô cũng
không quên mùi tiêu này được! Đất với nước, nắng với gió thấm vào đây cả
nên nhai tiêu vùng khác vô trong miệng là biết liền, cứ ăn là nhớ… Dì nhắc
tới nhắc lui mấy chữ cuối cùng và nhìn sâu vào mắt anh như nhắn nhủ.

Buổi chiều, dì sai em lấy hạt lúa kẹp nhổ tóc sâu cho dì. Hai dì cháu bắc

ghế ra sân, em xõa tóc dì ra rồi chăm chú tìm, thấy tìm tóc đen dễ hơn tìm
tóc trắng. Đứng từ vườn nhà mình có thể trông ra hoàng hôn trên cầu. Nắng
từ đó hắt vô hàng chè tàu xanh gợn, mấy dây tơ hồng vàng rộm rối rắm lốm
đốm lên đẹp lắm. Em nói khung cảnh này người ta chụp ảnh chắc đạt giải,
còn làm thơ hẳn cũng ra ít nhất ba bài. Hai dì cháu cười sắp ngã. Hoàng
hôn rớt xuống, vài tia nắng vẫn tha thiết bám lên dây tơ hồng. Dì nghẹn
ngào nói luôn một tràng, biểu hiện chỉ khác mấy bà lên đồng là có chảy
nước mắt, khi nói rằng dượng còn sống. Dì nói bằng cách nào đó nhân
duyên ràng buộc hết thảy mấy người chúng ta. Anh đó, giống dượng như
tạc. Và bảo chắc là kiếp trước anh đắp áo cho em, còn dượng ắt hẳn là
người chôn dì. Em ngẩn ngơ một chặp, nhớ chuyện nhà Phật mà dì có kể.
Dì bảo Phật dạy, con người gặp nhau bởi chữ duyên, sống với nhau bằng
chữ nợ, cứ dùng dằng thế này nợ duyên hẳn chằng chịt lắm. Chuyện rằng,
một anh chàng đau khổ vì người yêu bỏ đi lấy chồng, anh lên chùa và hỏi
sư thầy nguyên do. Sư thầy đưa cho chàng trai một tấm gương, trong ấy có
hình ảnh một cô gái đẹp khỏa thân nằm chết bên đường. Mọi người đi qua
đều dửng dưng. Chỉ có một chàng trai dừng lại đắp cho cô gái một chiếc áo,
sau rồi cũng bỏ đi. Mãi sau mới có một chàng trai khác đem cô gái đi chôn.
Sư thầy giải thích rằng kiếp trước anh chỉ là người đắp áo cho cô ấy, còn
người chồng hiện tại mới là người đã mang cô ấy đi chôn.

Ơ… hờ… ơ…
Bước tới bến Hiền Lương sao chặng đường nghẹn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.