MÙI HƯƠNG - Trang 103

giấc ngủ: nhân cuộc chiến tranh xảy ra để tranh giành thuộc địa ở các nước
Tân thế giới, ông định sẽ tung ra một loại nước hoa có tên Prestige de
Québec (Uy danh Québec), một mùi thơm quả cảm làm từ nhựa cây mà sự
thành công của nó chắc chắn thừa bù đắp cho cái vụ bỏ buôn bán với Anh.
Maitre Baldini ngả cái đầu già nua đần độn lên gối, nhẹ cả người với cái ý
nghĩ ngọt lịm kia, thấy sức nặng của quyển sổ đè lên ngực dễ chịu hẳn, ông
chìm trong giấc ngủ và không bao giờ dậy nữa.
Số là đêm hôm đó xảy ra một tai biến nhỏ mà sau đó ít lâu là lý do để có
chiếu chỉ ra lệnh dần dần phá sập mọi nhà trên tất cả các cầu ở Paris: mạn
tây của Pont au Change, giữa trụ cầu ba và bốn sụp mà không rõ nguyên
nhân. Hai ngôi nhà đổ ụp xuống sông bất ngờ đến nỗi không thể cứu được
ai cả. May mắn sao chỉ có hai người chết, Giuseppe Baldini và bà vợ ông,
bà Teresa. Những người giúp việc, chẳng biết được phép hay không đều đi
ra ngoài cả. Còn Chénier mãi hửng sáng mới chếnh choáng về nhà, đúng
hơn phải nói là muốn về nhà vì ngôi nhà không còn ở đó nữa, liền bị suy
nhược thần kinh. Ông đã tận tuỵ ba mươi năm ròng với hy vọng được
Baldini chọn làm người thừa kế trong di chúc vì ông này không có con cái
cũng không thân thích. Bây giờ bỗng nhiên cả gia sản biến mất; tất cả, nhà,
cửa hàng, nguyên vật liệu, xưởng, ngay cả Baldini, thậm chí cả tờ di chúc
biết đâu lại chẳng để cho ông cái xí nghiệp để làm của riêng!
Chẳng tìm thấy gì cả, xác không, tủ tiền không, quyển sổ với sáu trăm công
thức cũng không. Cái duy nhất còn sót lại của Giuseppe Baldini, nhà chế
nước hoa lớn nhất Châu Âu, là một mùi trộn lẫn xạ hương, quế, giấm, oải
hương và hàng nghìn thứ khác tràn ngập sông Seine từ Paris tới tận Le
Havre suốt mấy tuần liền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.