trối ngó vào, không một khoảnh đất nào mà lại không có hơi người.,
Sang ngày thứ ba của chuyến đi, gã bị hút vào trọng trường mùi của
Orléans. Grenouille phát hiện trong không khí sự tích tụ của con người thật
lâu trước khi có bất cứ một dấu hiệu nào cho thấy đang ở gần thành phố và
quyết định tránh xa Orléans, ngược với ý định ban đầu. Gã không muốn cái
hơi thở tự do vừa mới có được lại sớm bị cái môi trường ngột ngạt của con
người ô nhiễm. Gã đi vòng thật xa thành phố, gặp con sông Loire ở
Chateauneuf và vượt sông ở Sully. Tới đây thì cũng vừa ăn hết dồi, gã mua
một cây khác rồi bỏ dòng sông đi sâu vào đất liền.
Lúc này gã không chỉ tránh thành phố mà tránh cả làng mạc. Gã như bị say
bởi cái không khí không ngừng loãng và vắng con người hơn. Chỉ khi nào
phải mua thêm đồ ăn gã mới đến gần một khu dân cư hay một nông trại chơ
vơ, mua bánh mì rồi lại biến vào rừng. Sau vài tuần thì ngay cả những lần
gặp đôi người qua lại trên những con đường khuất nẻo cũng là quá nhiều
đối với gã, gã không chịu nổi mùi toát ra từ những nông phu đang cắt vụ cỏ
đầu tiên trên đồng cỏ. Gã sợ hãi tránh những đàn cừu, không phải sợ lũ cừu
mà để tránh mùi người chăn cừu. Gã băng đại ngang đồng cỏ, sẵn sàng đi
vòng hàng dặm nếu ngửi thấy mùi đoàn kỵ binh đang phi về phía gã dù họ
còn cách xa gã cả tiếng đồng hồ. vì không hề biết có chiến tranh nên không
phải gã sợ bị khám xét hay hỏi giấy tờ và bị bắt lính như những tay thợ thủ
công hay bọn du thủ du thực khác mà chỉ vì gã gớm ghiếc mùi người của
các kỵ binh. Vì thế kế hoạch đi thật nhanh tới Grasse tự động tan biến dần,
chẳng do một quyết định đặc biệt nào, có thể nói là kế hoạch đã hoà tan
trong sự tự do như mọi dự tính và kế hoạch khác. Grenouille không muốn
đi bất kỳ đâu nữa mà chỉ muốn xa con người.
Cuối cùng gã chỉ còn đi vào ban đêm. Ban ngày gã chui vào các lùm cây
thấp, ngủ trong các bụi cây rậm rạp ở những nơi khó vào nhất, cuộn tròn
như một con vật, cái chăn thô màu đất nâu trùm kín cả người lẫn đầu, mũi
kê giữa khuỷu tay, quay xuống đất để không một chút mùi lạ nào quấy rầy
giấc mơ của gã. Gã thức dậy khi mặt trời lặn, đánh hơi khắp mọi hướng và
chỉ sau khi đã ngửi thấy chắc chắn rằng người nông phu cuối cùng đã rời
khỏi đồng ruộng và ngay cả người bộ hành gan góc nhất cũng đã tìm một