Patrick Süskind
Mùi Hương
Dịch giả: Lê Chu Cầu
Chương 37
Tháng tư họ ngâm bấy kim tước chi và hoa cam, tháng năm ngâm cả một
biển hoa hồng đến nỗi thành phố như chìm suốt một tháng trong một màn
sương vô hình ngọt ngào mùi thơm. Grenouille làm việc như ngựa. Gã cam
chịu làm mọi công việc tầm thường mà Druot giao cho với một sự sẵn sàng
gần như nô lệ. Nhưng trong những lúc gã ra vẻ khờ khạo khuấy, quết, lau
rửa bồn, quét chùi xưởng và khuân củi thì không một khâu quan trọng nào,
không một chút gì trong sự biến thái của mùi thơm lọt khỏi sự chú ý của gã.
Với cái mũi, Grenouille theo dõi và trông chừng sự chuyển mùi từ những
cánh hoa sang mỡ, rồi cồn cho đến khi đóng vào các lọ còn chính xác hơn
cả Druot nữa. Trước khi Druot kịp nhận ra thì gã đã ngửi thấy lúc nào mỡ
quá nóng, lúc nào hoa đã bị rút kiệt, lúc nào chất lỏng đã bão hoà mùi
thơm, gã ngửi thấy cái gì đang diễn biến bên trong bình trộn cũng như lúc
nào ngưng quy trình chưng cất là đúng nhất. Thỉnh thoảng gã cũng góp ý
nhưng dĩ nhiên là không khẳng định mà vẫn giữ cung cách người dưới.
Chẳng hạn như nói rằng gã thấy có vẻ như mỡ hơi quá nóng chăng hoặc gã
nghĩ rằng có thể rây được rồi đấy, hoặc gã có cảm tưởng là cồn đang bay
hơi trong bình chưng cất…Druot tuy không thông minh gì lắm nhưng cũng
không phải hoàn toàn ngu đần, dần dần nhận ra rằng hoặc tự hắn làm hoặc
để làm theo cái điều mà Grenouille “nghĩ rằng” hay “có cảm tưởng” sẽ có
kết quả tốt nhất. Bởi vì Grenouille không bao giờ nói ra điều gã “nghĩ rằng”
hay “có cảm tưởng rằng” một cách ta đây hay tự phụ, cũng không bao giờ
coi thường, dù chỉ mỉa mai, uy thế của Druot cũng như địa vị một thợ cả
trội hơn của hắn, nhất là khi có mặt Madame Arnulfi nên Druot thấy không
có lý do gì không nghe theo những góp ý của Grenouille, dần dà để mặc
cho gã quyết định.
Thế là Grenouille không những chỉ khuấy mà còn thường xuyên hơn đổ
hoa vào nồi, đốt nóng và rây; trong khi Druot biến sang quán Quatre