Patrick Süskind
Mùi Hương
Dịch giả: Lê Chu Cầu
Chương 45
Grenouille bắt tay vào việc với một sự ung dung chuyên nghiệp. Gã mở túi
hành lý lấy ra cái khăn len, pomát và một cái que, rồi trải khăn lên cái chăn
gã vừa mới nằm đây, bắt đầu phết mỡ lên đấy. Đây là một công trình đòi
hỏi nhiều thì giờ vì chỗ này phết lên một lớp mỡ dày, chỗ kia lại mỏng hơn
tuỳ theo chỗ đó ôm bộ phận nào của cơ thể. Miệng, nách, ngực, bộ phận
sinh dục, bàn chân cho nhiều mùi hơn ống chân, lưng, khuỷu tay chẳng
hạn, lòng bàn tay cho nhiều mùi hơn mu bàn tay, lông mày nhiều hơn lông
mi, vân vân. Và vì thế cần có nhiều mỡ cho tương xứng. Như thế có thể nói
là Grenouille đắp lên tấm chăn mô hình của cái thân thể dưới dạng mùi
thơm. Nói cho đúng thì việc làm này gã thích thú nhất vì nó chẳng khác gì
nghệ thuật, đòi hỏi cùng lúc sự biết suy nghĩ, óc tưởng tượng, và đôi tay
khéo léo, ngoài ra còn được thưởng thức trước một cách hay ho cái thành
quả cuối cùng đang chờ đón.
Sau khi đã bôi hết mỡ trong hũ sành, gã còn chấm thêm đây đó ,lấy bớt mỡ
chỗ này thêm vào chỗ kia, sửa lại, kiểm tra một lần nữa cái mô hình cảnh
vật bằng mỡ, kiểm bằng mũi chứ không phải bằng mắt đâu nhé, vì gã làm
việc này trong đêm tối om, đó có thể là một lý do nữa làm cho Grenouille
vui vẻ và bình thản. Trong cái đêm không trăng này sẽ chẳng có gì khiến gã
phải chia trí cả. Thế giới này chẳng có gì ngoài một chút ít mùi và tiếng
sóng biển vỗ bờ. Đây là môi trường của gã. Đoạn gã gấp khăn lại như gấp
thảm để những chỗ bôi mỡ chồng lên nhau. Gã thấy đau đớn vì biết rõ khi
gấp như thế dù cẩn thận đến đâu một phần của cái đường nét vừa hình
thành cũng sẽ bị bẹt và lệch đi, nhưng không có cách nào khác để mang
theo tấm khăn. Sau khi đã gấp đủ gọn để có thể vắt lên tay mà không vướng
víu, gã nhét que, kéo và khúc gỗ ô liu vào túi rồi lẻn ra ngoài.
Bầu trời đầy mây. Đèn trong nhà đã tắt cả. Ánh lập loè duy nhất trong cái
đêm tối như mực này nhấp nháy ở phía đông, nơi ngọn hải đăng của pháo
đài trên đảo Saint-Marguerite cách đây hơn một dặm như một đầu kim sáng