MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 188

– Nếu là tổng thống nước Cộng hòa Thụy Sĩ thì ông vừa lòng không?

– Không, không phải thế. Đó là con đường chính thức. Cách đó không

ăn thua. Tôi muốn nói đến những nhà hoạt động Thiên chúa giáo có uy tín
trên thế giới kia.

– Tất cả các nhà hoạt động Thiên chúa giáo đều có uy tín trên thế giới

này, – giám mục nói, nhưng thấy nét mặt Stierlitz lại đột ngột thay đổi một
lần nữa, ông vội nói thêm: – Ở bên ấy tôi có nhiều bạn. Thật là ngây thơ
nếu tôi hứa hẹn với ngài điều gì, nhưng tôi nghĩ rằng tôi có thể thảo luận
vấn đề đó với các nhân vật quan trọng. Chẳng hạn với Brüning... Phương
Tây rất kính trọng ông ta. Nhưng người ta sẽ hỏi tôi đại diện cho ai.

– Cho những người Đức, – Stierlitz trả lời gọn lỏn. – Nếu người ta hỏi

ngài rằng cụ thể ai là người muốn tiến hành đàm phán, thì ngài hãy hỏi họ:
“Thế cụ thể ai là người đại diện cho phương Tây trong cuộc đàm phán đó”.
Nhưng việc đó sẽ thông qua đường dây liên lạc mà tôi sẽ cho ngài biết...

– Thông qua cái gì? – Giám mục không hiểu.

Stierlitz mỉm cười giải thích:

– Mọi chi tiết chúng ta sẽ bàn sau. Điều quan trọng bây giờ là chúng ta

thỏa thuận với nhau về nguyên tắc.

– Nhưng lấy gì để bảo đảm rằng em gái tôi và các con của cô ấy sẽ

không bị đưa lên giá treo cổ?

– Có phải tôi đã trả lại tự do cho ngài hay không?

– Đúng.

– Ngài tưởng làm việc đó dễ lắm hay sao?

– Tôi không nghĩ thế.

– Ngài có nghĩ rằng, với việc nắm trong tay băng ghi âm câu chuyện

giữa ngài với tên điệp viên của tôi, trong đó ngài chửi rủa Quốc trưởng, tôi
có thể đưa ngài vào lò thiêu xác được chứ?

– Dĩ nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.