MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 228

nhiên về thái độ dễ dãi ấy – bọn lính biên phòng vốn nổi tiếng là những kẻ
ngạo mạn, hệt như bọn sinh viên của thế kỷ trước. Nhưng rồi anh hiểu ra lý
do của nó: dĩ nhiên, được sống ở vùng núi giáp giới với nước Thụy Sĩ trung
lập, trong một thế giới đặc biệt của băng tuyết, xa hẳn các trận ném bom,
cảnh tàn phá và đói khát, viên thượng úy chỉ huy khu vực này cũng như tất
cả bọn chỉ huy khác ở địa phương phải tìm cách lấy lòng những người do
Trung ương phái xuống. Bởi thế, không một ai căn vặn Stierlitz về các chi
tiết, chưa nói gì đến mục đích, của việc tổ chức cho một người vượt biên
giới. Tất nhiên, nếu chúng có hỏi, anh cũng chẳng trả lời, song cách cư xử
của bọn lính biên phòng, thái độ lấy lòng khách của chúng, khiến anh rút ra
một kết luận quan trọng: hiện nay việc vượt biên giới không khó như trước
nữa. Nếu như anh cần đưa qua biên giới không phải một mình giám mục,
mà mấy người liền một lúc, dù không được phép của cấp chỉ huy, thì anh
cũng có thể làm được việc đó mà chẳng cần tốn công sức gì lắm.

Anh nghĩ, thật là lý tưởng, nếu từ đây gọi điện về Berlin cho

Schellenberg, đề nghị y chỉ thị cho một nhân viên tình báo đáng tin cậy nào
đó đưa vị giám mục đến thẳng đồn này. Nhưng anh hiểu rằng mọi cú điện
thoại gọi về Berlin đều bị cơ quan của Müller nghe trộm, và điều đó có
nghĩa là đưa toàn bộ chiến dịch của Schellenberg ra hứng đòn. Một mặt, cái
đó có lợi cho Stierlitz; nguyên tắc thông thường của anh là: bọn quốc xã
đầu sỏ càng đấu đá nhau mạnh chừng nào thì càng tốt. Nhưng, mặt khác,
thất bại của Schellenberg trong sứ mệnh mà y đặt lên vai vị giám mục phải
trở thành con bài tẩy của chính anh, Stierlitz, khi anh báo cáo chuyện đó
với Bormann: không phải báo cáo suông, mà là có đầy đủ dẫn chứng, ảnh
chụp, băng ghi âm, địa chỉ, nơi gặp mặt và báo cáo của Schlag. Chỉ khi nào
anh, Stierlitz này, đưa ra những bằng chứng có trọng lượng với Bormann,
anh mới có thể bí mật phá vỡ những cuộc đàm phán thật sự, chứ không
phải đàm phán giả, mà tướng Karl Wolff phải tiến hành ở Thụy Sĩ.

Sau khi thỏa thuận về vị trí mà anh sẽ dẫn vị giám mục vượt qua biên

giới – đó là một hẻm núi có mọc nhiều cây lá kim còn non, – Stierlitz hỏi
lại một lần nữa tên gọi của cái khách sạn nhỏ ở bên Thụy Sĩ mà anh có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.