MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 256

chúng ta hay cho kẻ thù của chúng ta.

– Và anh đi đến kết luận rằng, các đề nghị của Runge có lợi cho kẻ thù

của chúng ta phải không?

– Anh đọc hồ sơ rồi kia mà.

– Thế nhưng vừa qua người của ta từ Luân Đôn lại báo về rằng, Runge

nói đúng! Bọn Mỹ và Anh đã bắt đầu đi theo con đường của ông ta! Ấy thế
mà ông ta lại phải ngồi trong nhà tù ở cơ quan Gestapo của chúng ta!

– Của các anh chứ, – Stierlitz chữa lại lời hắn, – Holtoff ạ, không phải

chúng ta, mà là các anh đã bắt giữ ông ta. Không phải chúng ta, mà là bên
các anh – Müller và Kaltenbrunner đã khẳng định vụ án; không phải bà nội
của tôi, cũng không phải bà nội của anh, và cũng không phải bà nội của
Schumann là người Do Thái, mà bà nội của ông ta là dân Do Thái và ông ta
đã giấu giếm điều đó...

– Dù ông nội của Runge có là dân Do Thái ba đời đi chăng nữa cũng

mặc! – Holtoff nổi cáu. – Ông nội của Runge là ai thì đã sao, nếu như ông
ta phục vụ chúng ta và phục vụ như một kẻ cuồng tín! Thế mà anh lại đi tin
lời bọn đốn mạt!

– Bọn đốn mạt?! Các đảng viên kỳ cựu của phong trào? Những người

Đức chính cống? Những nhà vật lý đã được đích thân Quốc trưởng khen
thưởng mà là bọn đốn mạt ư?

– Thôi, thôi... Được rồi. Tất cả đều chính xác... Anh nói đúng. Cho tôi

xin cốc cognac nữa nào...

– Anh không vứt cầu chì đi đấy chứ?

– Cầu chì ở tay trái anh ấy, Stierlitz ạ!

– Tôi hỏi anh chiếc cầu chì điện cơ mà.

– Không, tôi để ở trên bàn, cạnh chiếc gương ấy.

Holtoff uống một mạch hết cốc rượu cognac và ngửa đầu ra đằng sau.

– Dạo này tôi đâm ra uống nhiều rượu quá, – hắn nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.