MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 302

– Để tôi hỏi ngài, – Scholz trả lời và khuất vào sau cửa... Hai phút trôi

qua. Hắn bước ra, nói: – Tùy ý ông thôi. Ngài sếp sẵn sàng tiếp ông ngay
bây giờ, mà cũng có thể lùi câu chuyện lại đến tối.

“Một phương án phức tạp, – Stierlitz chợt hiểu. – Nó muốn biết mình

sẽ đi tới đâu. Không nên kéo dài: dầu sao thì ván cờ cũng phải chấm dứt
sau một, hai tiếng đồng hồ. Dù có phải gọi các chuyên viên từ Viện xét
nghiệm của Schumann đến cũng vậy”.

– Anh khuyên tôi thế nào, tôi sẽ làm theo đúng như thế, – Stierlitz nói,

– Tôi sợ tối nay ngài sếp đi gặp cấp trên thì tôi lại phải chờ đến tận sáng
mai. Đúng thế không, anh bạn?

– Đúng, – Scholz tán thành.

– Nghĩa là ngay bây giờ?

Scholz mở rộng cửa và nói.

– Xin mời đại tá...

Trong phòng làm việc của Müller hơi tối: viên thượng tướng ngồi trên

chiếc ghế bành cạnh một chiếc bàn nhỏ và đang nghe đài BBC. Đài đang
truyền đi buổi phát thanh “Huân tước Hau-Hau” chống nước Đức. Trên đùi
y đặt một cặp giấy, y chăm chú xem xét giấy tờ, thỉnh thoảng lại điều chỉnh
làn sóng của chiếc máy thu thanh để nghe cho rõ. Dáng điệu Müller uể oải,
cổ áo va-rơi đen trễ ra, khói thuốc lá xám quẩn quanh dày đặc trong phòng
hệt như mây trong hẻm núi.

– Chào anh, – Müller nói, – Thú thật là tôi không ngờ anh đến sớm

như thế này.

– Thế mà tôi chỉ sợ ngài mắng về tội đến muộn.

– Tất cả các anh đều sợ bị lão già Müller mắng mỏ... Tôi đã mắng ai

lần nào chưa? Tôi là một lão già hiền lành bị người ta tung tin đồn nhảm...
Ông sếp điển trai của anh độc ác hơn tôi hàng nghìn lần. Có điều là ông ta
học được cách mỉm cười và cách nói tiếng Pháp ở các trường đại học của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.