MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 304

chúng tôi”. Nhà ngoại giao xem ảnh một lúc lâu rồi hỏi: “Tôi có thể ngủ
với cô ta một lần nữa được không? Vợ chồng tôi mê những tấm ảnh loại
này lắm,”. Chuyện ấy xảy ra sau khi Himmler ra lệnh đặc biệt chú ý đến
sinh hoạt gia đình của các nhà hoạt động tình báo của nước Đức. Hôm ấy,
Müller làu bàu: “Cần phải tuyên truyền cho một thứ tự do yêu đương vô
trách nhiệm, khi đó, thì đừng có hòng bắt quả tang những hành động ngu
ngốc của con người”. Khi người ta kể lại trường hợp xảy ra với nhà ngoại
giao Peru nói trên, Stierlitz chỉ huýt sáo:

– Theo tôi, cái tay Peru ấy đã chơi trội hơn các ông: ông ta sợ vợ một

phép, nhưng không thể hiện ra ngoài mặt và đã đóng một vai kịch rất đạt.
Thế mà các ông lại đi tin ông ta. Anh có sợ vợ không? Dĩ nhiên! Còn tôi thì
không – tôi chỉ sợ bản thân tôi thôi, bởi vì tôi chẳng có trách nhiệm gì với
ai hết. Điều duy nhất không tốt là tôi chẳng có ai để mang quà vào nhà tù
thăm tôi cả.

Đến xà-lim số bảy, Müller dừng lại. Y nhìn rất lâu qua lỗ quan sát, rồi

ra hiệu cho tên lính gác. Tên kia mở chiếc cửa rất nặng ra. Müller bước vào
xà-lim trước tiên. Stierlitz theo sau y. Tên lính gác đứng ngoài cửa. Xà-lim
này không giam ai cả.

– Nào, nói đi! – Rolf tiếp tục hét. – Chỉ trên màn ảnh mới có những

chuyện kỳ diệu và chỉ trên màn ảnh người ta mới đếm đến con số ba! Tôi sẽ
không đếm đến ba. Tôi chỉ việc mở cửa sổ và lột tã lót của con cô ra là
xong. Rõ chưa! Cô thực hiện nghĩa vụ của cô trước dân tộc cô, tôi cũng
phải làm nghĩa vụ của tôi trước dân tộc tôi chứ!

Kat đột nhiên cảm thấy người chị nhẹ bỗng hẳn đi, cảnh vật xung

quanh chao đảo và chị ngất đi.

Rolf ngồi xuống cạnh mép bàn và nói:

– Helmut, bế lấy thằng nhóc!...

Người lính bế chú nhóc định bước ra, nhưng Rolf ngăn lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.