MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 310

– Nếu ngài bảo tôi phản bội tổ quốc thì tôi sẽ làm như vậy… Thưa

thượng tướng, ngài xem đồng hồ thận trọng quá đấy: đồng hồ của ngài
chậm mất bẩy phút. Chúng ta ngồi ở đây đã hơn một tiếng. Tôi thích chơi
bài một cách công khai – ít nhất cũng là với người của mình.

Müller cười trừ:

– Tôi luôn luôn tiếc rằng anh không làm việc ở cơ quan của tôi. Ở bên

tôi thì tôi đã bổ nhiệm anh làm người phó của tôi từ lâu rồi.

– Tôi sẽ không đồng ý.

– Anh không đồng ý cái gì?

– Tôi không đồng ý làm chức phó của ngài.

– Vì sao?

– Ngài hay ghen tị lắm... Cứ y như một người vợ thủy chung và yêu

chồng vậy. Đó là kiểu ghen tị đáng sợ nhất... Có thể gọi là sự ghen tị của
một kẻ bạo chúa...

– Nhìn chung thì anh đã hiểu tôi rất đúng. Kể ra, cũng có thể gọi sự

ghen tị ấy là sự quan tâm đối với bè bạn – nhưng đây là vấn đề kỹ thuật chế
tạo, chứ không phải vấn đề nguyên tắc.

Müller lại xem đồng hồ: bây giờ y làm việc đó một cách công khai,

“Trình độ nghề nghiệp của tay này cự phách thật, – Müller nhận xét, – Anh
ta hiểu tất cả mọi vấn đề không qua lời nói, mà qua cử chỉ và tâm trạng. Cừ
thật! Nếu anh ta hoạt động chống lại chúng ta, mình sẽ không dám xác định
mức độ nguy hại mà anh ta gây ra cho chế độ quốc xã. Một diễn viên như
anh ta đáng giá hàng ngàn tên lính bất hạnh của chúng ta...”

– Thôi được, – Müller nói, – Chúng ta sẽ chơi bài một cách công khai.

Bây giờ xin anh bạn đợi tôi một phút...

Y đứng dậy và nhẹ nhàng mở cánh cửa thép. Tuy là cả một khối sắt

thép nặng nề, song chỉ cần một ngón tay cũng mở được ra một cách dễ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.