MƯỜI BẢY KHOẢNH KHẮC MÙA XUÂN - Trang 323

“Một con quỷ già, – Müller nhìn lão già mới vào, nghĩ bụng. – Thế mà

lại còn nhuộm tóc. Đúng là hắn nhuộm tóc rồi.”

– Thế nào, Hunter? Anh có chuyện gì không? – Müller hỏi.

– Có chứ.

– Này, anh nhuộm tóc bằng thuốc gì thế?

– Thuốc khơ-na. Tóc tôi chẳng ra đen cũng chẳng ra bạc. Mụ Inde nhà

tôi lại về bên kia thế giới rồi. Bọn gái trẻ bây giờ chỉ thích những thằng lính
trẻ, chứ đâu có mê loại mật thám già như tôi nữa.

– Lính tráng ra trận hết còn đâu.

– Thì còn bọn thương, phế binh. Ở hậu phương bọn này tinh nghịch

lắm...

– Nhưng chúng nó què cụt cả...

– Cái món ấy thì cần gì đầy đủ chân tay, – Hunter cười phá lên. – Anh

nghe đây, mụ già ở ngôi nhà đối diện cách đây một tiếng đồng hồ có nhìn
thấy một cô ả bế con và một tên lính vội vã đi từ trong nhà này ra.

– Tên lính ăn mặc như thế nào?

– Còn như thế nào nữa? Nó bận đồ lính...

– Tôi hiểu rằng nó không mặc quần áo lót. Nó bận bộ đồ đen phải

không?

– Tất nhiên là nó bận bộ đồ đen, anh có trang bị áo quần màu xanh lá

cây cho bọn lính bảo vệ đâu...

– Hai đứa đi xe gì?

– Chúng nó lên xe buýt.

Müller đột nhiên nhỏm dậy:

– Sao lại lên xe buýt?!

– Thế đấy. Chúng nó lên chiếc xe buýt số mười bảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.