MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 105

ngợi mình đang nói gì. Và khi bố hát, bố cảm thấy phập phồng trong lồng
ngực tin mừng: bố gần tìm ra con rồi. Con gái của bố. Gần lắm rồi.

Dọc đường ra, tôi không nói chuyện với mục sư, mà rẽ phải vào nghĩa

trang nằm thụt vào mé tường phủ dây thường xuân.

Tấm bia trước mộ mẹ không được to như ý tôi, nhưng làm gì có đủ tiền

mà làm. Bà nhất quyết đòi nằm gần bố. Lòng tôi phần nhiều muốn để bà
nằm càng xa ông càng tốt, nhưng bà ép tôi hứa điều ngược lại. Hai người
không nằm sát nhau, muốn thế thì phải lo đặt trước lâu lắm. Nhưng ông bà
nằm cũng khá gần nhau. Con đứng trước mộ bà là thấy được mộ ông. Bố đã
không thất hứa.

Tôi gắng thăm mộ mỗi năm một lần, ở cạnh mộ một ngày, đôi khi hơn.

Tôi dọn dẹp, nhổ cỏ dại quanh tấm bia của bà cũng như những bia gần đó.
Tôi lấy dao nhíp gắng cắt cỏ sát gốc. Tôi nhặt đá, nhánh cây rồi xếp thành
hình. Tôi ngồi trò chuyện với bà, khéo sao cho không thấy được mộ của bố
từ góc đó. Tôi ép mình không nhìn ông.

Tôi thấy tốt nhất là đừng hình dung cảnh bà rầu rĩ đến thế nào nếu bây giờ

bà đang ở đây nhìn tôi, trong khi tim tôi gần thôi đập, gấu áo gấu quần thì
rách bươm.

Tôi tự nhắc mình hôm nay là thứ Năm: một ngày sáng sủa màu xanh lục,

vực tôi lên khỏi hố sâu của tuần lễ. Tôi nhủ lòng, mình hồi hộp là phải. Tôi
chưa từng gặp con gái, có quá nhiều thứ cần được giãi bày. Tôi tìm lại băng
ghế dưới cây, thầm biết ơn cái bóng râm. Tôi lấy bức hình ra khỏi túi, đặt nó
lên đùi phải. Lớp vỏ nhựa bọc ngoài rột roạt khi tôi chạm vào.

• • •

Người ấy cười khi tôi nói tôi muốn vẽ cô. Chúng tôi ngồi trong quán ăn ở

Nhà Triển lãm Chân dung Quốc gia. Đó là lần đầu tiên chúng tôi hẹn gặp
nhau. Tôi đinh ninh là cô sẽ không đến. Ly trà của tôi lạnh ngắt lạnh tanh, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.