MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 112

lộ ra, đôi tay cô đỡ gáy, gờ mông ửng hồng. Hoạ sĩ không nhìn người mẫu
hay giá vẽ, mà nhìn mông lung như thể đang nghĩ về thứ gì đó khác hẳn.

“Mẹ ơi, sao chú đó nhìn cái cô không mặc đồ vậy mẹ?”
Tôi bật lùi khỏi bức tranh. Đó là Cecilia - sau này tôi mới biết tên con bé -

mảnh khảnh, tóc nâu cột gọn gàng, đang ngó tôi trân trân. Tôi nhìn lên thì
thấy mẹ con bé, thế là trái tim tôi chực rớt ra ngoài. Cô đang nắm tay một
con bé khác trông hiền hơn.

“Tôi xin lỗi,” tôi thốt.
“Sao lại xin lỗi nhỉ?” Cô nói, nhoẻn cười, tim tôi như thắt lại. “Con à, đây

là nhà triển lãm tranh, người ta xem tranh là đúng rồi,” cô giảng giải cho con
bé đang phẫn nộ bên phải. “Giờ mình để chú này xem tiếp nhé.” Cô lại cười,
cũng với ánh mắt ấy. Tôi đứng như trời trồng.

“Mẹ ơi, sao chú đó nhìn mình ghê vậy?”
Mặt tôi nóng lên. Người mẹ suỵt nhắc con gái, nhìn tôi có vẻ xin lỗi. “Xin

lỗi nhé,” tôi nhắc lại. Chợt tôi nhận ra đôi tay mình vô dụng và ngượng
ngùng, lủng lẳng hai bên vai. “À, ừm, tôi mời các quý cô đây dùng trà nhé?”
Tôi đề nghị. Nghe vớ vẩn thế nào, nhưng tôi không thể để cô đi mất. Cô
thẳng người, nhìn tôi nghiêm nghị như sắp dần cho tôi một trận.

“Cháu uống sô-cô-la nóng được không ạ?” Là Matilda. Tôi muốn ôm

chầm con bé mà cảm ơn.

“Được chứ cháu, nếu mẹ cháu đồng ý.” Tôi nói.

• • •

Hai chị của con là những cô gái tử tế. Bố biết ngay là chúng được dạy dỗ

đàng hoàng. Không biết bố nghĩ thế nào lúc đòi mẹ con bỏ chồng để sống
với bố. Bố nghĩ thể nào mình cũng thay thế được ông ấy, làm chồng làm cha
tốt như ông ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.