MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 124

dưới đáy thùng là một bức hình mẹ có khung. Bức hình vẽ bằng viết nét đen
mảnh. Đầu của bà nghiêng một góc nhỏ, nhưng mắt nhìn thẳng vào người
vẽ, mỉm cười. Không có chữ ký nào hết.

Tôi kể với hai bà chị về mấy cái gối, nhưng bức hình thì không. Nó được

đặt trên bàn trong phòng tôi, lưng tựa vào cửa sổ. Người phụ nữ ở đám tang
nói đúng: Tôi sở hữu cái mũi nhỏ, gần như hếch lên, đôi mắt hình hạnh
nhân, cái cằm tròn trịa và mái tóc dày quăn lọn, giống hệt như bà. Tôi tự hỏi
đó có phải lý do bố tôi có vẻ không ưa tôi suốt mấy tháng trời sau khi bà
chết đi. Nếu đúng vậy thì chắc đó là lý do vì sao thi thoảng tôi bắt gặp ông
nhìn tôi một cách kỳ lạ. “... vậy cô nghĩ sao, cô Alice? Cô có bằng lòng làm
vậy chăng?” “Xin lỗi?” Tôi nhoẻn cười xin lượng thứ.

• • •

Mặt gã chùng xuống, và tôi hình dung gã luôn bị thất vọng thuở còn nhỏ.
“Sơn lại, với mấy tấm thảm ấy mà?”
“Thảm nào?”
Gã nheo nheo mắt. Tôi không rõ hắn có mắng tôi một trận không. Thay vì

vậy, gã càng thêm kiên nhẫn, bảo rằng tôi cần xem xét chuyện sơn lại nhà
màu trắng, thay thảm mới. Rõ ràng là mấy thứ này sẽ làm giá bán tăng lên.

“Màu trắng à?” Tôi hỏi.
“Màu hoa mộc lan ấm hơn, người ta thấy thoải mái với màu mộc lan. Cô

cũng nói là giờ căn nhà hơi âm u mà.”

Tôi gật gù. Tôi hình dung cảnh mình hất một lon nước sơn trắng lên

tường phòng khách. Ý nghĩ ấy làm tim tôi đập rộn.

“Vậy nhé.” Gã lôi trong bìa ra một tờ giấy trắng và bắt đầu viết. “Sơn lại

càng nhiều càng tốt, ít nhất cũng phải sơn hết sảnh, chiếu nghỉ cầu thang, và
phòng khách. Đặt thảm mới trong sảnh, chiếu nghỉ, phòng khách. Bỏ màu
đỏ và xanh lục đi, thay bằng màu trung tính. Đồ nội thất...” Gã gặm gặm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.