MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 126

Tôi bước vào bếp. Tôi nhét lát bánh vào khe nướng, nhìn mặt bánh dần

đượm màu cam, hơi nóng toả lên trên. Tôi quết bơ lên miếng bánh sẫm màu,
cắt ra thành hai hình tam giác như bố làm. Như bố từng làm. Vừa ăn, tôi vừa
đi đi lại lại trong bếp, mở tủ xem, làm rơi vãi vụn bánh. Tôi bật điện ấm
nước. Cái ấm cũ kỹ bằng nhựa, vuông vức, cáu sốt cà một bên thành. Nó làu
bàu rồi rung lắc, xì hơi nước ra. Tôi múc cà phê vào trong ấm pha, hít vào
hương cà phê nâu sậm. Tôi chưa động tới thứ gì cả mà cái bếp đã nhuốm
màu tan hoang rồi.

Mùi thơm cà phê gợi nhớ những sân bay. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ ra đi.

Xong xuôi ở đây là tôi đi ngay.

Tôi bắt đầu dọn. Tôi bưng đồ trong ba ngăn tủ ra bàn bếp, xong đứng xem

xét. Những cái đĩa màu trắng và xanh dương mà ông giữ vẫn y nguyên như
từ hồi tôi biết nhớ. Tôi cầm một cái lên, rồi đặt xuống. Sành sứ vô hồn,
thương tiếc mà chi. Tôi xịt chất lau rửa vào ngăn kệ, làm sạch hết bụi bặm,
hạt gạo với bột rơi vãi, dây thun lớp nhớp. Rồi tôi đứng lên ghế dọn sạch các
tủ phía trên. Cái ly đầu tiên tôi làm rớt có thể là do sơ ý. Nó không vỡ, chỉ
miễn cưỡng nảy lên rồi lăn về phía chậu rửa. Cái thứ hai mỏng hơn - một ly
rượu vang mảnh khảnh - và nó vỡ tan thảm thiết, mảnh văng khắp sàn. Cái
thứ ba cũng y vậy; cái thứ tư thì không sảng khoái bằng. Tôi dọn sạch tủ,
từng cái ly một, cho đến khi tôi bị vây chặt giữa đống mảnh thuỷ tinh. Cảnh
tượng khá đẹp, những mặt thuỷ tinh vỡ phản chiếu tưng bừng ánh mặt trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.