MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 188

Lần này, lúc đi lên bậc thềm, tôi biết rằng mình sẽ bấm chuông.

• • •

Có lẽ bố không bao giờ biết được mẹ con đã chết, nếu không nhờ một tờ

báo cũ mèm. Đám tang đã qua lâu rồi. Bố nhớ những dòng chữ khiến lòng
mình tan nát. Bố ngồi trong một góc hóng mát phía nam cầu Blackfriars,
mẩu tin cáo phó trong tay. Bầu trời khi ấy thật đẹp: ánh dạ quang đan cài
những đám mây thẫm màu. Những toa xe lửa đưa người dưng băng qua
dòng nước, toa kéo phì khói ra. Từ đó bố quay lại tìm con. Trên mỗi bệ
tường có móc một phao cứu sinh bằng nhựa màu đỏ đề dòng chữ “Để cứu
một sinh mệnh.”

• • •

Điều duy nhất ngăn giữ bố không trèo lên tường, chúi người về trước và

buông rơi, chính là tên của con ghi bên cạnh hai đứa chị, dưới tên của cô ấy.
Bố lấy làm tiếc cô ấy đặt cho con cái tên màu lam lạnh nhạt đến vậy. Nếu
biết, bố đã chọn cái tên nào ấm áp hơn, ngời ngời màu nắng. Màu hồng của
chữ cái giữa tên con bị chìm nghỉm vào sắc lam và xám. Tên con khiến bố
nghĩ tới mùa đông, tới những người đứng chơi vơi trên một ngọn đồi chẳng
có cái cây nào che họ khỏi gió quật, tuyết rơi. Dẫu vậy, tên của con đã cứu
sống bố, và lần đầu tiên bố biết được con là ai trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.