MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 190

T

ừ nhà hàng về nhà, tôi nhắm mắt suốt trên tàu điện ngầm, rồi cúi đầu

thất thểu bước vào, đôi giày của mẹ xát vào gót. Lúc đi tôi đã tắt hết đèn.
Tôi đứng ngoài vỉa hè nhìn nó: chỉ là một căn nhà tối thui trên một con
đường tối thui, với tấm bảng Nhà bán ghim trên cọc. Đâu còn chốn nào khác
mà đi, thế nên tôi lê bước nặng nề lên cửa trước, rồi vào nhà. Vẫn còn mùi
sơn. Khi tôi tháo đôi giày của mẹ ra, nền gạch mát lạnh áp vào lòng bàn
chân.

Tôi làm hỏng bộ đầm của mẹ rồi. Tôi vào phòng bố, tưởng tượng cảnh mẹ

đứng đó ngắm nghía trong tấm kính trên tủ đồ, vừa đeo hoa tai vừa chạm hờ
dây chuyền. Có ba vết bẩn. Một đốm lớn giống hình chiếc lá, hai bên là hai
đốm nhỏ. Tôi loay hoay kéo dây khoá xuống, rồi thả cho bộ đầm rơi xuống
chân. Tôi nhớ những khi anh Kal vuốt ve, khen tôi xinh đẹp.

• • •

Sáng nay tôi nằm trên chiếc giường đơn trong căn phòng từng là phòng

của tôi, trong căn nhà từng là nhà của bố tôi. Tôi thấy người như bơm đầy
khí hê-li, bồng bềnh như có thể bay đi bất kỳ lúc nào. Nếu là chị Tilly, chắc
chị sẽ bảo tôi khóc một trận cho thoải mái, nhưng tôi đến khóc cũng không
khóc nổi.

Tôi nằm mà mắt ngó trần nhà. Bữa nay Shaun sẽ tới phá cái bếp tan tành.

Tôi ủ rũ vào phòng tắm. Ánh mặt trời rỉ qua kính cửa sổ mờ, biến những
viên gạch ốp bé tí thành những đường lấp lánh. Tôi kéo rèm để trả chúng về
nguyên trạng.

Bộ đầm của mẹ nằm trên sàn phòng của bố. Nó nhăn nhúm và vết ố loang

to hơn, sẫm hơn so với ngày hôm qua. Tối qua, tôi ăn mặc như con búp bê,
chắc trông ngớ ngẩn lắm. Tôi nhặt bộ đầm lên nhét vào một túi nhựa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.