MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 193

bỏ hết gai với lá đi.” Ông húng hắng rồi liếc tôi một cái, cặp mắt ông có
thoáng màu lam. Phải rồi. Giờ tôi nhớ ra rồi.

“Ông có đến dự lễ tang,” tôi nói.
Nét sợ hãi lướt qua mặt ông, như thể kẻ trộm bị bắt quả tang. Ông quay

đầu và tôi thấy vết sẹo trắng mỏng kẻ một đường từ đuôi mắt phải xuống tai.

“Phải không ạ?” Tôi hỏi.
“Rồi có ai khác cắt những mảnh nhựa vuông, đặt sáu bông hồng vào giữa,

cột chân hoa lại, rồi dán một gói dung dịch dưỡng hoa vào,” ông nói tiếp.

Tôi chắc chắn là ông có tới lễ tang. Ở nhà thờ, rồi sau đó ở nhà, hay đó

chỉ là cái huyễn tưởng trong đầu tôi. Có thể ông là một đệ tử lưu linh, đọc
cáo phó rồi mò tới để tranh thủ lòng thương mà nốc rượu. Tôi chỉ cần đóng
sầm cửa lại. Có điều, tôi không muốn làm vậy.

Tôi nhìn cái hoa trong tay ông, và chợt nhớ lúc anh Kal xuất hiện chỗ tôi

làm với bó hoa hồng đỏ thắm. Tôi cắt một bông, đặt vào giữa trang sách rồi
ép lại như một cô học trò, tôi vẫn giữ bông hoa ấy đâu đó, hoặc ít nhất thì tôi
chưa vứt nó đi.

“Chú biết bố cháu à?”
Ông cúi mặt xuống. Ông mặc cái áo khoác nhung kẻ bẩn thỉu, cái quần

nhung kẻ còn bẩn hơn nữa. Cổ ông đeo dây chuyền, mặt dây núp sau lần áo
sơ-mi. Gặp chị Cee là chị ấy đóng cửa lập tức. Còn chị Tilly hẳn sẽ cười,
đưa cho ông này tờ năm bảng, rồi cũng sập cửa. Nhưng ở ông có gì đó thân
thuộc, nếu tôi đóng cửa thì chỉ còn mình tôi chờ đợi trong căn nhà này.

“Tôi muốn cho cháu xem một thứ,” người đàn ông nói. “Tôi cần cháu đi

với tôi một chút, được không?”

Tôi nhìn ra phía sau người đàn ông, về phía con đường. Shaun sẽ tới đây

bất kỳ lúc nào. Gã sẽ đi xe tải trắng, xách theo túi đồ lề. Gã sắp phá tan căn
bếp của bố tôi.

“Ngay trên khu Heath, một chỗ ngay trên khu Heath đây thôi,” người đàn

ông nói. Ông đút cái hoa lại vào túi áo khoác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.