MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 56

đặt trên thảm trước đó. Bố chờ đợi. Rồi rốt cuộc, bố về, ngồi trong căn hộ
nhìn chăm chăm vào cái điện thoại. Những người gọi tới chỉ để bán cho bố
thứ này thứ nọ: kính hai lớp, điện, và Chúa trời. Bố nghe những người bán
hàng líu ríu chạy hết kịch bản của họ. Lúc họ xong xuôi, có một khoảng yên
lặng để bố điền vào, bố hỏi xem họ có biết con bé ở đâu không. Chưa từng
có ai biết.

• • •

“Con bé ổn không?” Tôi hỏi. Anton cau mày. “Con gái anh đó mà. Anh

bảo tại con bé nên anh mới say.”

Mặt anh ta chùng xuống giống mặt mẹ con ngày xưa. Rồi anh ta cầm nĩa

lên ăn tiếp.

Tôi cũng ăn. Khi tôi ăn xong, những vết bột từ món mì dây ra khắp đĩa

của mình. Tôi nói: “Xin lỗi, tôi không có ý tọc mạch.”

“Tọc mạch là gì?” Khi anh ta cau mặt, một vết nhăn hằn vào giữa hai

chân mày.

Tôi nói: “Nghĩa là xía vào chuyện người khác, nhiều chuyện. Tôi không

có ý vậy.” Tôi nghĩ anh ta chắc không hiểu hết.

“Mẹ con bé, mụ mất nết. Tiếng Anh gọi là con mụ mất nết, phải không?”

Tôi nhún vai.

“Tui thương mụ chứ, mẹ con bé, mụ là vợ tui mà, nhưng mụ hông thèm

nghe điện thoại. Tui gọi điện chẳng được gì, chỉ có tiếng đổ chuông. Mụ ấy
có bồ, tui biết thế. Mụ là đứa dâm đãng, cũng như mọi đàn bà.” Anh ta hắt ra
một cái thở dài. “Nhưng con gái tui, Sylwia của tui.” Anh co khuỷu ngón tay
dụi mắt trái. Ngón tay anh ta cáu bẩn, hệt như những người khác ở đây. Một
chiếc nhẫn vàng mảnh hằn vào thịt ngón áp út của anh. “Có lần kia tui vừa
gọi vừa nốc bia, mụ hông cho tôi nói chuyện với Sylwia. Tui cần nói chuyện
với con bé, nhưng mụ hông cho.” Anh ta lại dụi mắt. “Rồi mụ đòi tiền. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.