MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 59

trưng mà tiếng ngáy đã vang lên. Chỗ trú cho người vô gia cư có cái rắc rối
như vậy. Dù sao thì tôi thính ngủ quá, cái này do tôi tập, nên khi ở chỗ an
toàn như nơi đây, giấc ngủ của tôi luôn đứt đoạn. Tôi nằm nhìn cái lưng của
Anton gù lên dưới chăn cho tới lúc ai đó tắt đèn đi.

• • •

Tôi vừa ngừng thở một lúc. Hẳn là vậy, vì tôi choàng dậy hổn hển trong

bóng tối như người suýt chết đuối. Tôi nằm mơ thấy mình băng qua cầu
Waterloo, tới bảng quảng cáo uốn theo rạp phim. Những chữ cái màu trắng
to bằng thân người nằm trên nền màu vàng chanh, nhưng chịu không đọc
được chúng ghép lại là từ gì. Tôi cứ đi mãi nhưng không bao giờ tới được
đoạn cuối cây cầu.

Tôi nhận ra năm kiểu ngáy, từ nhẹ nhàng the thé tới khò khò rền rĩ.

Thoảng trong tiếng ngáy, có tiếng mưa chạm nhẹ vào những cửa sổ hẹp.
Không khí khắm mùi ngủ, mùi rắm, cùng mùi da bẩn. Một trong những tình
nguyện viên cựa người trên ghế. Đôi khi họ bật đèn pin mà đọc hoặc mở tivi
nhỏ tiếng, nhưng người này chỉ ngồi trong bóng tối. Không biết anh ta nghĩ
gì. Không biết sao anh ta làm việc này. Phải chăng anh ta từng qua nhiều
đêm phải đụt mưa, phải chăng anh ta nhét báo làm đệm dưới lớp áo quần
cho đỡ lạnh, phải chăng đấy chính là lý do. Không biết anh ta có lạc mất
người thân nào không.

• • •

Khi mẹ gọi điện báo tin, tôi không thể hiểu nổi điều bà nói. Dù tôi nghe rõ

tiếng bà. Tôi nghe được lời nói và cả những giọt nước mắt, nhưng không thể
hiểu ra làm sao cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.