MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 72

cột quanh eo đây; tôi có cách cột để khỏi làm nhàu bức hình ở túi trong.

• • •

Bố thường gặp mẹ con trong một căn hộ ở khu Bloomsbury. Căn hộ ấy là

của cô bạn Marina của mẹ con, cô ấy làm việc ở Paris nhưng giữ nơi đó làm
chỗ lui tới London. Có lẽ con không muốn nghe chuyện này, nhưng bố
không đừng được. Nó nhỏ tí, nhưng hoàn hảo. Cửa mà khoá rồi thì chỉ còn
lại bố với mẹ của con trong không gian nhỏ nhoi ấy, xa hẳn thế giới rì rầm
ngoài kia. Mẹ con làm bố cười. Cô ấy kể chuyện các cô con gái, rồi những
người mẹ khác mà cô biết, cô có cách nhìn ra cái kỳ khôi ở mọi thứ. Khi cô
cười, cười thực sự ấy, bố thấy niềm vui hiện ra rõ ràng và chân thực như
thuỷ tinh khắc. Sau đó, thi thoảng bố cùng mẹ con ra ngoài. Bố nhớ lúc dạo
bước qua khu Woburn Square, vừa khéo lúc hoa thuỷ tiên bung nở vàng rộ,
bố mẹ cùng ngắm nghía mấy tòa nhà xem nên chọn chỗ nào dọn vào ở.
Nhưng mẹ con sợ bị bắt gặp, nếu thế thì không chóng thì chầy bố mẹ lại cãi
nhau, thế là mẹ con bảo phải đi.

• • •

“Chỗ này sang quá, hả?” Anton quay đầu sang phải, ngắm nghía những

khuôn viên có hàng rào đen, những dãy nhà gạch ngạo nghễ, sinh viên ùa ra
ùa vào các toà nhà đại học: cơ man nào là giày dép đúng mốt, tóc chải cẩn
thận, và sách vở nghiêm chỉnh. Bố ngỡ như nghe được tiếng gót giày của
người ấy trên vỉa hè, cái chạm của người trên cánh tay mình, và ánh ngời
trong đôi mắt ấy.

Anton dừng lại ở góc Gordon Square, ngắm ba cô gái băng qua đường.

Anh ta gật gù.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.