MƯỜI ĐIỀU TÔI HỌC ĐƯỢC VỀ TÌNH YÊU - Trang 75

dùng mùi nước hoa giống mẹ giúp tôi. Có những 432.000 kết quả, nhưng tôi
không tìm thấy cái nào nói về con hết.

Anton đi nhanh quá sức tôi.
“Anh đi chậm lại tí,” tôi bảo anh ta, một tay ôm ngực, nghe tim mình

phồng lên ép vào xương sườn.

Anh nhăn mặt. “Anh bị ốm?”
“Cứ đi chậm lại cho tôi nhờ.”
Anh ta bước chậm lại. Dù sao thì tôi ưa đi thong thả như vầy hơn, để mà

nhìn ngắm quanh quất.

• • •

Có lần tôi đón một người đàn ông cùng con trai anh ta. Tôi rước họ trước

một căn nhà tối om ở quận Tooting lúc bốn giờ sáng. Đứa con trai chắc
không quá năm tuổi. Người đàn ông nọ bồng nó trong tay, vai trái anh ta
quàng một cái túi xách thể thao. Anh ta thì thầm những câu líu ríu vào tai
thằng bé bằng thứ tiếng tôi không hiểu được. Làm ơn ra sân bay Heathrow,
anh ta bảo. Tôi liếc trộm họ qua kính, đều đặn thấy được khuôn mặt họ dưới
ánh đèn đường: mắt thằng bé sụp xuống, người đàn ông tay vỗ nhẹ tóc con.
Họ đang chạy trốn chăng? Ít ra thì tôi cứ muốn nghĩ như thế. Đêm đó vắng
lặng. Bố nhấn chân ga, chiếc xe nuốt chửng những dặm đường hướng tới
ánh đèn sáng rỡ của sân bay. Lúc đến nơi, thằng bé đã thiếp đi, nét mặt
người đàn ông đầy lo lắng, cơ trên hàm máy giật. Anh ta cho tôi tiền boa hậu
hĩnh kèm cái gật đầu gọn lỏn, nhấc cái túi ra khỏi cốp sau, bế thằng bé đang
ngủ lên rồi biến mất giữa những cửa kính trong sảnh đi. Tôi hình dung ra
phen chờ đợi hồi hộp ở bàn thủ tục, cái nhìn thẳng trân về trước ở quầy soát
hộ chiếu, và giây phút nhẹ nhõm khi máy bay nhấc mũi lên bầu trời.

“Nếu đi được, anh có về nhà không?” Tôi hỏi Anton khi chúng tôi luồn

lách qua đám du khách nhốn nháo quanh Viện Bảo tàng Anh quốc. Anh ta bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.