MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 16

có vẻ như xa tít tắp. Mây mưa vẫn ùn ùn kéo đến. Chẳng còn hy vọng gì là
mưa dông chấm dứt đêm nay.
- Các cơn dông kéo đi cũng như chúng ập đến.- Bất thình lình, Pierre đã nói
– Claire, chẳng việc gì mà em phải sợ.

Anh đã nói vậy. Cái hương vị không cưỡng lại được của nỗi lo sợ, của cái
tuổi xuân hãi hùng của nàng. Maria chưa biết đến. Cách đây mấy tiếng
đồng hồ.

Các mái nhà vắng ngắt. Chắc là chúng sẽ vẫn vắng teo, dù cho người ta có
hy vọng được một lần thấy có người trên đó.
Mưa nhẹ hạt nhưng bao phủ những mái nhà trống trải kia và thành phố biến
mất. Người ta chẳng còn nhìn thấy gì hết. Còn lại ước mơ trong đầu là được
ở một mình bên nhau.

Lúc Maria trở lại phòng ăn, bà chủ khách sạn báo tin cảnh sát tới.
- Chắc là các vị đều biết cả - bà nói – một vụ giết người đã xảy ra chiều nay
tại thành phố chúng tôi. Chúng tôi xin các vị thông cảm cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.