MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 47

lúc mở cái cửa kính ở cầu thang. Chị tiếp tục băng qua sân. Và chị đến dưới
cái lán. Đội tuần tra đã đi xa.
Có lẽ tốt nhất là gây ra tiếng động. Chiếc Rover màu đen đây rồi. Maria mở
cửa xe. Rồi chị chờ đợi. Một mùi quen thuộc từ trong chiếc Rover toả ra,
mùi của Claire. Maria đóng sầm cửa xe lại.
Có tiếng người hắng giọng ở cuối lán. Rồi có tiếng ai hỏi là chuyện gì thế.
Maria lại mở cửa xe ra, cứ để ngỏ và tiến về phía tiếng nói.
Người đó không nhúc nhích. Gã nhỏm dậy trên một chiếc ghế dài kê áp vào
vách ở góc lán xa cổng nhất.
- Tôi là một khách hàng của khách sạn – Maria nói – Tôi tìm chiếc xe
Rover nhỏ màu đen.
Chị rút thuốc lá trong túi váy ra. Chị mời gã một điếu, châm thuốc lá cho
gã. Đó là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi. Gã cầm lấy điếu thuốc
lá bằng một cử chỉ chậm chạp. Chắc gã đang ngủ. Gã đắp trên mình một cái
chăn như của Rodrigo Paestra, màu nâu.
- Bà đã đi Madrid rồi ư?
Gã ngạc nhiên. Maria trỏ lên trời.
- Không – chị nói – Trời đẹp thế kia. Tôi không thể nào ngủ được trong các
hành lang khách sạn này. Tôi đi dạo chơi.
Gã đàn ông trở dậy hẳn. Gã đứng trước mặt chị. Chị mỉm cười với gã. Vẫn
còn có những tay đàn ông nhìn chị. Cả hai cùng hút thuốc và nhìn rõ nhau
trong ánh lửa của điếu thuốc lá.
- Tôi đã làm phiền anh. Tôi xin lỗi. Nhưng là để mở cổng.
- Có sao đâu. Cổng không khoá. Mùa hè nào cũng vậy.
Gã phấn chấn hơn một chút. Nói về thời tiết, về không khí mát mẻ đêm nào
cũng đến vào khoảng giờ này.
- Anh đi ngủ lại đi – Maria bảo – Tôi sẽ khép cổng vào lại.
Gã lại nằm xuống, vẫn nhìn theo chị. Và lúc chị đang đi ra bỗng gã bạo dạn
lên.
- Bà đi chơi một mình như thế ư? Tôi có thể hầu bà nếu bà muốn. Nếu bà
không lâu quá – gã cười.
Maria cũng cười. Chị nghe thấy tiếng cười của gã trong cái sân trống rỗng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.