MƯỜI GIỜ RƯỠI ĐÊM HÈ - Trang 75

Con đường hơi hơi lên dốc.
- Mình nhớ chứ? Cái dốc này, mình nhớ chứ?
Chị nhớ. Thực vậy, con đường chỉ hơi lên dốc một chút, nó lên tới một đỉnh
dốc, từ đó tách ra những con đường đất, một con đường đất phía bên trái
mà ta sắp nhìn thấy khi lên tới đỉnh, đồng thời với những cánh đồng lúa mì
khác, lại những đồng lúa khác, rồi lại khác, khác nữa.
- Thật là ngớ ngẩn! Thật là ngốc nghếch! – Maria kêu lên.
- Không – Pierre nói – Không đâu.
Lại đến những cánh đồng lúa mì khác. Chúng trải ra không đồng đều bằng
các cánh đồng trước. Lốm đốm có những bông hoa lớn màu sắc rực rỡ.
Claire bảo thế.
- Ở đây – nàng nói – đã bắt đầu vào mùa gặt hái rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.