MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 230

ào ào trong yên lặng mát trong, và những cái bọt xà-phòng trắng xốp trôi
đầy mặt nước. Qua thời gian làm quen khởi đầu ngây ngô, tức cười, ở Luân
là những lắc đầu những nụ cười muốn giấu, một vẻ sợ hãi luống cuống rất
đáng yêu, ở chúng tôi là những câu thả tình bóng gió, bâng quơ, những
thăm dò ý tứ một cách hóm hỉnh vụng dại, những phút đứng cạnh bờ ao
hàng giờ mà không biết làm gì hơn là bứt những cánh lá trên đầu Luân thả
đầy mặt nước, những hẹn hò vu vơ lúc Luân đã giặt xong đứng dậy, chúng
tôi quen nhau. Cho đến bây giờ, tôi không có đủ bằng chứng để quyết đoán
chắc chắn – chưa từng ai hỏi ai điều đó – tôi vẫn nghĩ rằng cả ba chúng tôi
đều yêu Luân. Phạm yêu Luân, Trương yêu Luân và tôi cũng vậy. Cùng yêu
và điều buồn cười, nhưng đúng, cùng yêu như nhau. Tình cảm của mỗi
người đối với Luân có thể khác biệt trong phần tâm tưởng thầm kín, nhưng
ở những biểu tỏ thì có thể nói là đồng đều. Tình yêu chung gửi cho một
người này nếu không gây những va chạm, những tổn thương đáng tiếc cho
tình bằng hữu chúng tôi suốt thời gian đó, một phần do sự đồng đều này.
Cả ba như cùng ước hẹn ngầm: nên đứng đó, đừng ai đi xa hơn nữa. Một
phần, và cũng là nguyên nhân chính, tình yêu của chúng tôi thuở đó, như
tuổi, như lối sống, cũng lãng mạn, hồn nhiên, cũng mát như trong tâm hồn
mỗi đứa chúng tôi lúc bấy giờ. Yêu một người cũng như yêu cảnh vật, một
đêm trăng, một ngày mưa, một buổi chiều có nắng đẹp, một bông hoa cùng
ngó thấy một buổi sớm trong vườn, không ai tính đến chuyện ngắt bông hoa
vì lòng còn ngây ngất. Yêu như yêu một hình ảnh, yêu như yêu thiên nhiên,
tạo vật, cuộc đời. Yêu như yêu chính cái bản thân mình. Tình yêu ấy lúc đó
và về sau, chẳng những đã không gây những tiếc hận mất mát cho ai mà
mỗi người đều cảm thấy ở mình như nó lớn gấp ba lần, nó cộng tâm hồn
mình với tâm hồn hai thằng bạn thân làm một. Đối với Luân, cũng không
có chuyện lựa chọn khó xử, Luân nhận cả, Luân không nghiêng về phía
nào. Không nhận riêng một tình yêu nào hết, Luân sung sướng nhận lấy cái
không khí yêu thương. Hoặc nếu có sự lựa chọn rồi của Luân trong thâm
tâm, chúng tôi không biết. Chỉ biết những thời gian sau, thân mật hơn,
những việc đáng lẽ chỉ có ý nghĩa vì thầm kín riêng tư: tặng một kỷ niệm,
viết một lá thư, hẹn một buổi tối gặp mặt, chúng tôi cũng bàn với nhau, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.