MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 232

gác trọ một người bạn cùng lớp – hắn ở sát nhà Luân – và qua một khung
cửa khói bốc lên làm chảy nước mắt, chúng tôi đã chụm đầu hàng giờ lắng
nghe tiếng Luân cười, nói từ dưới bếp nhà Luân vọng lên. Nỗi thích thú
không bao giờ tìm lại được đã khiến tôi về sau thường nghi ngờ cái khiếu
thẩm âm của mình trước bất cứ một tiếng hát, một điệu nhạc nào. Vọng lại
từ quá khứ, hình ảnh Luân có thể sẽ nhoà mờ dần, nhưng tiếng nói của
Luân cất lên từ những ngày đẹp cũ, âm thanh huyền hoặc của nó còn
nguyên vẹn trong đầu óc tôi. Về sau, rời bỏ Hưng Yên, ở những lá thư dài
viết cho Phạm cho Trương, tôi nhớ vẫn nói với bạn về cái tiếng nói của âm
thanh và hình ảnh. Tiếng nói ấy suốt đời tôi vẫn còn nghe thấy.

Cụ Chánh kể chuyện gia đình cụ, tôi thuật lại đời sống mấy năm tản cư
kháng chiến của tôi và đêm rừng bên ngoài tự bao giờ đã xuống. Chị Mùi
đứng lên mắc màn, cụ Chánh mời tôi đi ngủ. Tôi nói tôi chưa buồn ngủ và
đứng dậy. Ý chừng cụ Chánh đoán được ý tôi: “Thế anh ra ngoài một lát
cho thoáng rồi vào đi ngủ kẻo muộn. Chắc em Luân nó còn ở dưới bếp”.

Tôi châm một điếu thuốc trong khoảng tối đen hoa mắt và lần bước về căn
nhà bếp thấp thoáng ánh lửa hắt lên. Một tấm khăn trắng bịt kín đầu cho
bụi cám khỏi vướng vào mái tóc, một cái áo bông đen phủ lên vai – đêm
rừng lạnh buốt – Luân ngồi sàng gạo dưới ánh lửa. Tôi đứng lại. Tôi nhìn
như thu vào hồn mình hình ảnh Luân lúc đó, lòng tay Luân nắm chắc mép
sàng, những ngón tay xòe mở mềm mại, dáng ngồi nghiêng nghiêng, bờ vai
rung nhẹ theo nhịp sàng, và những hạt gạo trắng muốt lọt sàng rơi rào rào
xuống cái yên tĩnh huyền bí của đêm núi rừng. Cho tới khi cảm thấy sự có
mặt của tôi, Luân ngẩng đầu lên. Đôi mắt thật buồn của Luân bắt gặp cái
nhìn không giấu được cảm động của tôi. Luân ngừng tay sàng trong một
giây ngắn rồi lại sàng tiếp. Tiếng nói nhỏ chỉ vừa đủ nghe thấy:

"Anh ngồi xuống đây, anh Trí."
Tôi ngồi xuống trước mặt Luân. Một khoảng yên lặng – tôi đoán sao rừng
chắc đang sáng nhiều vô kể – rồi Luân cất tiếng:

"Anh nói đi tìm địa điểm cơ quan, anh nói dối thầy em, phải không?"
Tôi gật đầu:
"Anh biết Luân ở đây. Anh lên tìm Luân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.