MƯỜI KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ - Trang 52

lấy để tôi được đầu thai về cái thế giới tơ trúc trên dương gian. Lần trước
đã hụt mất một dịp đầu thai rồi vì mạng cái người bên Kinh Bắc ấy còn
vững lắm, tôi bắt chưa được. Thôi, tôi về đây”. Một luồng gió lạnh lay
động lá màn. Cô Tơ ngồi hẳn dậy thì không thấy gì nữa. Và một điều lạ là
trong buồng thờ lại có ánh đèn. Ai thắp? Bao giờ cô cũng tắt đèn thờ trước
khi đi nằm. Cô vào đến nơi thì có ba tiếng nứt tách rất dứt khoát. Ấy là ba
sợi dây tiểu, dây trung, dây đại ở đàn đáy kế tiếp nhau mà cùng đứt. Một
con đom đóm vờn bay trên cây đàn nhễ nhại mồ hôi. Trên nền tang đàn gỗ
ngô đồng, có những đóm lân tinh lập lòe. Cô Tơ lại gần nhìn thì mới biết
đấy là máu của dây đàn đứt. Đầu các dây còn rung lên, ruột sợi tơ rỉ tuôn ra
một thứ nước đặc sệt như máu con giời leo và xanh đục như ruột bọ nẹt.
Chất ấy đọng thành giọt ở các đầu dây và lóe tia xanh lạnh lên dưới cái
sáng chờn vờn của lửa đom đóm. Cô Tơ thắp một tuần nhang bất thường
và, đồ cỗ phách ra khỏi túi vóc, cô gõ mấy câu hát thờ.
Công việc đồng áng của cô Tơ vào sau giấc chiêm bao ấy có điều trễ nải
hơn mọi khi. Rồi là thấy Bá Nhỡ vào nhà cô.
Sực nhớ lại mấy lời trong mộng, cô Tơ chỉ vội mời Bá Nhỡ uống nước, và
bỏ mặc khách đấy, cô lùi ngay vào buồng thờ châm đèn hương, thỉnh
chuông và cầm hai đồng tiền gieo xuống đĩa xin âm dương, khấn “Nếu
mộng triệu ứng vào người khách chơi đàn trên ấp Mê Thảo đang ngồi ngoài
kia, thì tôi muốn xin mình tha cho người ấy. Mình chờ đến người sau rồi
hãy đầu thai lên lại với cuộc đời bằng thịt bằng xương thật này. Cũng
không lâu gì đâu. Mình muốn lúc nào thì cứ báo mộng cho tôi là tôi tìm
ngay được một người cầm vào đàn của mình mà đánh để rồi chết. Thiên hạ
nào thiếu gì những cầm đàn chạy theo vợ mình. Có trôi sông cũng không
hết. Nhưng đến cái người ngồi ngoài kia thì tôi thấy không đang tâm. Tôi
xin mình, mình chứng giám cho lòng ngay thẳng và thương người của vợ
mình. Tôi gieo tiền, mình bằng lòng thì một đồng sấp một đồng ngửa.”
Tiền khất đài một mặt bôi vôi, ba lần gieo xuống đĩa thì ba lần chỉ quay tít
mà cười rồi lăn ngửa ra cả đĩa, chứ không keo nào được cả. Cô Tơ hoa mắt,
nghẹn nơi họng và trong người như có ai đặt hoả lò. Rồi cô lặng cúi trở ra
phòng khách, không dám nhìn thẳng vào Bá Nhỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.